MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

19/12/13

LẠI MỘT MÙA HOA CẢI ĐI QUA

Kính tặng Các anh những người Lính Cụ Hồ


 LẠI MỘT MÙA HOA CẢI ĐI QUA

 Em không kể với anh về mùa hoa cải
Về những người vợ trông chồng ngoài nơi biên ải
Em không kể với anh về nỗi buồn tê tái
Khi tiền người ra đi mắt ướt lệ nhoà

 Bao mùa hoa cải đã trôi qua
Bao mùa xuân đã trở lại
Những con đường của các chàng trai ra trận
Ngày xưa giờ đã trải nhựa rộng dài

Trước ngôi nhà của em khi còn bé dại
Từng đoàn xe đưa bộ đội qua làng
Áo màu xanh quấn lá ngụỵ trang
Rung rinh sau lưng với bài ca người Lính

 Tuổi trẻ ngày xưa đẹp gì bằng con đường ra trận
Lung linh dưới nắng chiều bàn chân bước hiên ngang
Em không kể với anh về người mẹ Việt Nam
“Ba lần tiễn con đi hai lần khóc thầm lặng lẽ”

 Mùa hoa cải trên sông vẫn nở vàng như thế
Có bao chàng trai đã lỡ hẹn trở về
Hoa vẫn nở vàng bến bãi triền đê
Cuộc sống mới vang tiếng cưới giòn giã

 Vẫn còn đây những mối tình cao cả
Dâng trọn tuổi thanh xuân cho người Linh năm nào
Em chỉ kể với anh về lòng tự hào
 Của thế hệ cháu con trước tân hồn người Lính

 Hiên ngang trước quân thù chẳng một giây bịn rịn
Gìn giữ muôn đời từng tấc đất cha ông.
Không màng vinh quang ngày trở lại chỉ mong
Dưới gốc đa làng là cô gái ngày xưa đón đợi .

Hạnh Nguyên: 20/12/13

9/12/13

MÙA THƯƠNG

MÙA THƯƠNG 


Cái mùa thương nhớ qua mau 
Sương rơi ướt lạnh nát nhàu bến mơ 
Một thương dãi gió dầm mưa 
Hai thương đi sớm về trưa chạnh lòng 

Tháng ngày duyên nợ long đong 
Thuyền chưa cập bến đã dong buồm rồi 
Cánh cò lạc lối chơi vơi 
Đẩy đưa cõi mộng về nơi xa tràng 

Nhớ nhau hẹn ước đa đoan 
Lần theo kỷ niêm qua sang thăm người.
Cái mùa thương nhớ xa rồi 
Thu đi trong dạ bồi hồi xôn xao 

Heo may lướt nhẹ má đào 
Dường như cánh nhạn thủa nào qua đây
Nhẹ bàn tay lựa bàn tay 
Gói mùa thương nhớ nồng say vào lòng. 

Hạnh Nguyên 9/12/13

 

5/11/13

KHÔNG THỂ RỜI XA

KHÔNG THỂ RỜI XA 


 Em sợ rằng nếu em bỏ ra đi 
Anh sẽ chết vì trái tim tan vỡ 
Em cũng sợ anh sẽ luôn đau khổ 
Vì trên đời chẳng ai nữa hơn em 

 Em sợ rằng nếu em bỏ ra đi 
Anh sẽ suốt ngày đêm nhung nhớ 
Sẽ tàn lụi như mùa thu cỏ úa 
Khẳng khiu như cây rụng lá mùa đông 

 Em sợ rằng nếu em bỏ ra đi 
Con đường cũ chẳng còn chân ai bước 
Trên bến xưa dòng sông chảy ngược 
Nước mắt buồn âm thầm nuốt vào trong 

 Em sợ rồi anh sẽ lại long đong 
Lại dong duổi dặm dài tìm hạnh phúc 
Sợ ai sẽ cùng anh trên con đường phía trước 
Có ân cần tình nghĩa được như em?! 

Trăn trở hoài với nỗi sợ không tên
 Khi em rời xa anh sẽ thành người khác 
Trái tim anh sẽ khô cằn lầm lạc 
Nên chẳng khi nào em rời bỏ anh đâu!!! 

Hạnh Nguyên: 6/11/13

 

31/10/13

TẶNG BẠN CỦA TÔI

TẶNG BẠN 



Không muốn là tác nhân gây thêm đổ nát 
Càng không thể là người lấp chỗ trống vô duyên 
Lạnh lẽo vô tình cuộc sống từng quen 
Ấm nóng vật vờ thì khác chi hành khất 

Vẫn hiểu lòng người đắn đo được mất 
Mơ ước thật nhiều nhưng lại rất mong manh 
Thừa chiếu thiếu chăn cơm chẳng ngọt lành 
Khi màn đêm buông biết tìm ai thủ thỉ 

Bao năm cô đơn sống mỗi người một ý 
Dị mộng đồng sàng biết bày tỏ cùng ai 
Chót lỡ duyên rồi đâu dễ một, hai 
Đắng ngắt nỗi niềm nào ai hiểu thấu 

Muốn tung cánh chim trời tìm tự do yêu dấu 
Lại sợ vô tình rước thêm nỗi khổ đau 
Thế giới rộng dài ngàn vạn nhưng vì sao!!!
Ai biết được ngôi sao nào sáng nhất 

Trống vắng quạnh hưu thôi đành giữ chặt 
Không thể là người chia sẻ những buồn đau 
Biết đời người cần lắm chữ thương nhau. 
Xin gói lại trong tim những ân tình bè bạn . 

Hạnh Nguyên: 30/10/13

 

24/10/13

THƠ TÌNH CUỐI MÙA THU

 THƠ TÌNH CUỐI MÙA THU 

 Đã nhiều lần anh bất chợt thốt lên:
 “ Mình chẳng thể quên được đâu em nhỉ! ” 
Trời cuối thu bỗng nhiên sao lạnh thế 
Hay tại vòng tay dường như sắp tuột rồi 

 Em mềm lòng để nước mắt tuôn rơi 
Khao khát cũ chẳng khi nào vơi cạn 
Lửa vẫn cháy giữa ngày đông hoang vắng 
Chẳng lụi tàn trong gió thổi mưa xa 

 Ao ước mặn nồng mong thắm mãi tình ta 
Heo may đến kéo đông về nghiệt ngã 
Mùa lá rụng khiến hàng cây nghiêng ngả 
Cuối con đường lá níu bước người qua 

 Hoa cúc vàng ươm dưới ánh nắng nhạt nhoà 
Nhớ mùa thu nhớ một thời xa ngái 
Em bất chợt thấy lòng như ấm lại. 
Nhớ bàn tay mình từng sưởi ấm những ngày qua!! 

Hạnh Nguyên: 24/10/13

  

20/9/13

MƯA BONG BÓNG

MƯA BONG BÓNG

Đã có thời chúng mình rất yêu nhau
Những khát khao luôn nồng nàn cháy bỏng
Những nhung nhớ luôn ngọt ngào ấm nóng
Trái tim dại khờ luôn loạn nhịp vì yêu

 Níu người ở lại, giữ được kẻ đi đâu
Câu biển cạn đá mòn trở nên sáo rỗng
Khao khát ngày xưa giờ thành vô vọng
Cánh tầm xuân cũng héo úa lụi tàn

 Trời chẳng thương nên gieo mãi trái ngang
Xui khiến làm chi mối tình riêng mộng ảo
Duyên chẳng tròn duyên như mùa giông bão
Chạnh lòng buồn nghe ai hát lý thương nhau

 Mình mãi đi tìm qua biển rộng sông sâu
Ngàn dặm đường xa, qua cả vòng trái đất
Đã đi qua nửa đời người khắc nghiệt
Mới được gặp nhau yêu như mối tình đầu

Trời chẳng thương nên hoá trận mưa ngâu
Gây nỗi sót xa đau mãi ngày tháng bẩy
Thương rất nhiều vẫn ngậm ngùi chia rẫy
 Biến thành mưa bong bóng giữa dòng sâu .

Hạnh Nguyên: tháng 8/13

15/9/13

THU QUYẾN RŨ

THU QUYẾN RŨ












Trăng thu khi tỏ khi mờ 
Lá thu xào xạc bên bờ dậu thưa 
Đêm thu lặng lẽ nghe mưa 
Mây thu lãng đãng tiễn đưa mùa hè 

Chiều thu liễu rủ triền đê 
Hoa thu tim tím bến quê thủa nào 
Nắng thu nhàn nhạt hanh hao 
Hồ thu mặt nước lao xao mạn thuyền 

Vườn thu vàng rực hoa hiên 
Đồng thu lúa đã chín mềm lối đi 
Gió thu gọi nắng thu về 
Để mùa thu mãi bộn bề tình yêu 

 Hạnh Nguyên: 15/9/13

31/8/13

MƯA NGÂU

MƯA NGÂU 

Cánh đồng gần cánh đồng xa 
Ngâu rơi nặng hạt nhạt nhoà chiều quê 
Trắng trời giọt nước tái tê 
Lạnh theo từng lát thu về bên song 

 Lá mùa chạy suốt tháng năm 
Từng cơn mưa đổ đêm nằm nghe mưa 
Dưới hiên thánh thót sầu đưa 
Li bôi đã cạn chén vừa nâng lên 

 Cánh hoa thu rụng bên thềm 
Có bao nhiêu nhánh cỏ mềm qua tay?! 
Bầu trời chĩu nặng mây bay 
Thành mưa bong bóng ngày ai lấy chồng 

 Nợ đời trả mãi không xong 
Thương ngâu đến hẹn dòng dòng mưa dông 
Mong trời ban sợi nắng hồng 
Cô liêu đem trải tơ lòng ra hong. 

 Hạnh Nguyên: 30/8/13

24/8/13

NHỚ NGÀY XƯA

NHỚ NGÀY MƯA NGÂU










Nhớ ngày xưa khi mình quen nhau 
Dầu đã cũ không phai màu ký ức 
Nụ hổn rơi cũng làm em buốt ngực 
Năm tháng trôi dài chẳng đợi chờ ai 

 Lặng im lặng im nghe những tàn phai 
Nhìn mưa ngâu giót từng cơn lạnh buốt 
Lòng tái tê khi bàn tay lỡ tuột 
Yêu thương mong manh chỉ rối tơ lòng 

 Em nhớ anh nhớ những chiều đông 
Một tin nhắn “ Ngủ chưa em” cũng làm em ấm áp 
Luốn ao ước giá thời gian chậm chạp 
Để được dài thêm thời khắc ở bên nhau

 Bao ước mơ về mối tình đậm sâu 
Sao có thể vụt qua như cơn mưa rất vội 
Tình yêu nào chẳng nhiều bối rối 
Nhiều yêu thương nhiều cả những giận hờn 

Đã sang chiều mưa như lạnh lùng hơn 
Em đứng trông theo một miền diệu vợi 
Nhớ tháng năm qua nhớ ngày anh tới 
Thoáng mơ hồ nghe khúc nhạc tàn phai. 

Hạnh Nguyên: 24/8/13

19/8/13

VU LAN TẶNG MẸ

VU LAN TẶNG MẸ


 Đội nắng tắm mưa thân cò chẳng quản
Lặn lội dặm đường chật trội bon chen
Nuôi con lớn khôn nhường nhịn áo khăn
Con đẹp, con xinh mẹ rạng ngời ánh mắt

Mẹ dành dụm cả đời cho con điều tốt nhất
Bát cà thâm dưa khú mẹ dành lấy cho mình
Khi cái đói lộng hành cả nước thiếu ăn
Miếng lành ngon phần chồng con – MẸ NHỊN

Thân gầy yếu mẹ chẳng hề luyến tiếc
Nụ cười tươi không ai biết mẹ nghèo
Cuộc sống đủ đầy nay khá giả nhiều thêm
Mâm cơm chẳng thiếu những của ngon vật lạ

Ăn mãi thức ngon cũng trở thành mất giá
 Mời chẳng ai dùng mẹ không nỡ bỏ đi
Tiếc của giời thôi đành ăn kẻo phí
Nên mẹ thành thừa cân béo bệnh

Mỗi lúc trở trời nhức nhối nôn nao
Mẹ kể chuyện ngày xưa lòng con đau nhói
Một đời mẹ gian lao khiến tuổi già mệt mỏi
Thương chồng thương con đã cho hết đi rồi

Con lớn con khôn mẹ chẳng quản mưa rơi
Mỗi đứa con lớn lên chọn một đường đi tới
Mẹ đau đáu mong chờ đến mùa xuân ngóng đợi
Những đứa con yêu nhớ mẹ trở về

Nhỡ có đứa nào lỡ bước gian nguy
Mẹ lại âu lo hằng đêm mất ngủ
Ôi mẹ hiền ơi lòng con luôn thấu tỏ
Mà có bao giờ nói yêu mẹ được đâu

Mùa vu lan báo hiếu mùa ngâu
Con chỉ nghĩ về con mà chưa tròn chữ hiếu
Xin mẹ hãy thứ tha cho những đứa con nhỏ dại
Giờ con xin nói ngàn lần con yêu mẹ MẸ ƠI!

 Hạnh Nguyên: 20/8/13

14/8/13

NẾU TRỞ VỀ CHỖN CŨ

NẾU ANH CÓ TRỞ VỀ LỐI CŨ 


Nhìn vào gương thấy sống mũi cay cay
Mới hay trái tim vẫn mong manh nhạy cảm 
Nghìn lẻ một đêm chất chứa đầy kỷ niệm 
Mối tình nồng thấm đượm chẳng phai 

Nếu có thể quay trở về lối cũ ngày mai 
Xin anh hãy nhặt giùm mảnh tim em vỡ 
Lưu giữ lại bên anh như là duyên nợ 
Câu chuyện tình tuyệt mỹ ở nhân gian 

 Ngày mai này chỉ còn lại mình em 
Trên đoạn đường em đi về miền vĩnh viễn
 Lẻ loi đơn côi giữa dòng đời mỏi mệt 
Chẳng còn bờ vai kia cho em tựa mái đầu 

 Ngày mai này khi đã chẳng còn nhau 
Em vẫn giữ dấu yêu ngày đã cũ 
Lưu luyến mãi với mối tình rêu phủ 
Để trong tim trọn vẹn mối duyên nồng

Hạnh Nguyên: 14/8/13

9/8/13

Ừ ĐÃ MÙA MƯA NGÂU

Ừ ĐÃ MÙA MƯA NGÂU

Hết những ngày nghỉ ngơi
Đã vào năm học mới
Lại đường trường dong duổi
Với nhất quỷ nhì ma 

Ba mươi năm trôi qua
Bao lứa trò đã lớn
Vẫn thấy lòng chộn rộn
Khi năm học bắt đầu 

Chẳng còn dài nữa đâu
Chỉ mấy mùa thi nữa
Tiễn đưa trò vài lứa
Vào đời là chia tay

 Trên con đường sáng nay
Chẳng giống bao ngày trước
Cánh đồng xa đầy nước
 Ừ lại mùa mưa ngâu....

 Hạnh Nguyên: 1/8/13

27/7/13

MƯA BUỒN

MƯA BUỒN
Ảnh
Trời ơi sao mãi thấy buồn 
Trái tim trống vắng vô hồn là sao?!
Ông trời cứ đổ mưa rào 
Cho lòng dạ cứ cồn cào mông lung 
Con đường xưa trải tơ hồng 
Bây giờ đá sỏi gai chông mặc dầu 
Kiếp người sao lắm bể dâu 
Hương đồng cỏ dại bạc màu sác sơ 
Ngồi nhìn con nhện giăng tơ 
Bắt mồi nuôi lũ tò vò nó bay 
Cả đời nuốt lấy đắng cay 
Ngọt thơm vơi cạn từng ngày tháng trôi 
Đời sao đen bạc đời ơi 
Tiếng kêu xé nát tim người hay không?!! 
Hạnh Nguyên: 26/7/13

19/7/13

MÙA HOA CẢI BÊN SÔNG

THỜI HOA ĐỎ 



 Đã qua lâu rồi thời hoa đỏ 
 Vẫn ngấm ngầm vết sẹo chiến tranh 
 Con của bao người, của chị, của anh 
 Đang còn đó cái cười không duyên cớ. 

 Vẫn còn đây dấu chân tròn trên cỏ 
 Trái nắng trở trời nhức nhối năm canh 
Đất nước oằn mình gánh nặng chiến tranh 
 Đăm đắm ngóng trông thẳm sâu mắt mẹ 




Chờ đợi đã quen hóa thành tô thị 
 Người vợ ngóng chồng mòn mỏi nắng mưa 
 Chiếc áo dành hơi vải đã mục thưa 
 Năm tháng dẫu quên thề hẹn xưa nguyên vẹn 


Tôi xin được cúi đầu thành kính 
 Trước anh linh người vì nước quên mình 
 Xin sẻ chia với bao liệt nữ trung trinh 
 Dành trọn xuân thì cho người không trở lại 

 Trải bao nắng mưa, qua bao mùa hoa cải 
Nở vàng ươn trên triền cỏ tiễn đưa 
Người đợi chờ mái tóc cũng dần thưa 
 Đành lỗi lời thề thuyền sang ngang rẽ bến 

 Nhưng vẫn tròn đầy tình yêu xưa lưu luyến
 In dấu trong tim hình bóng cũ nào quên
 Sống mãi tuổi đôi mươi tươi thắm hồn nhiên 
Ghi khắc muôn đời lời thề thời hoa đỏ.

 Hạnh Nguyên: 18/7/13

13/7/13

CHO NGÀY SINH

CHO NGÀY SINH 

Bài thơ này em viết tặng cho em 
Tặng tuổi xế chiều còn bao giăng mắc 
Tặng thủa hoa niên sống trong trầm mặc
 Miền sơn cước mịt mù gánh nặng áo cơm

 Bài thơ này em viết tặng cho em 
Viết cho thế gian có em là hạt bụi 
Một ngày mưa hay một ngày nắng lửa
 Mấy mươi năm xưa hé mắt chào đời

 Bài thơ này em viết tặng riêng thôi 
Tặng cuộc đời em thăng trầm dầu dãi
 Tặng khát khao, tặng khổ đau đã trải 
Chỉ riêng em ôm gánh nặng nhật trình 

 Bài thơ này em viết tặng em xinh 
Thủa chửa đôi mươi tóc mây mắt biếc 
Thủa gót sen hồng chẳng hề mỏi mệt
 Bước vào đời không vướng bận lo toan

Bài thơ này em viết tặng riêng em 
Sớm mai đây em lại thêm một tuổi 
Lại một mình trên đường đời dong duổi
Đong duyên nợ vơi đầy hay dở buồn vui

Bài thơ này em viết tặng em thôi
Là lời chúc dành riêng cho ngày vào tối
Là lời nguyện cầu cho mình thêm tuổi mới 
Trả nợ ân tình mong Hạnh phúc vẹn Nguyên . 

Hạnh Nguyên: 13/7/13

9/7/13

BÂNG KHUÂNG ....

                               TỰ HỎI 

















Trăng Khuya chênh chếch bên thềm 
Sạc xào lá hát trong đêm cùng người 
Giọt sầu thánh thót đầy vơi 
Đêm tàn từng cánh sao rơi cuối ngàn 

Lưng trời vệt nắng hừng lan 
Gót son lướt nhẹ mấy giàn trầu cay 
Sót lời hẹn ước hôm mai 
Đắng lòng ôm những tàn phai dãi dầu 

Một lần cất bước qua cầu 
Một lần lỡ dại nát nhàu trong tim 
Vạch trong cỏ rối lặng im 
Cồn cào khắc khoải mong tìm dấu xưa 

Lạ chưa chỉ thấy sót chua 
Dấu yêu ngày ấy mới vừa hôm qua 
Thời gian chẳng thể xóa nhòa 
Còn day dứt mãi câu ca hôm nào 

“Rằng đem giải yếm bắc cầu 
Lang thang mãi chẳng về đâu bến bờ" 
Giật mình chẳng thấy ngày xưa 
Bâng khuâng tự hỏi bây giờ còn không?????? 

 Hạnh Nguyên: 7/7/13

15/6/13

TÌM VỀ CÂU HÁT RU EM.

TÌM VỀ CÂU HÁT RU EM! 












Em thả hồn theo những lời ru 
Mãi ngàn năm vọng phu hóa đá 
Lời ru theo anh về miền đất lạ 
Dấu u buồn khắc khoải những ngày qua 

Em mải miết tìm về lời ru xa 
Trong giông bão bền lòng không nghiêng ngả 
Dòng sông quê vẫn êm đềm yên ả 
Soi bóng con thuyền neo đậu bến tình yêu 

Em lặng nghe lời hát phiêu diêu 
Vẫn nồng thắm vẫn khát khao bỏng cháy 
Vẫn thương lắm dù chứa bao hờn lẫy 
Vẫn ngọt ngào cho lòng thấy bình yên 

Em tìm về lời ru ấm êm 
Anh thường vỗ về em mỗi khi trở gió 
Trái nắng giận mưa trên đời ai chẳng có 
Thăm thẳm ân tình ru giấc mộng đêm qua.

Em cảm ơn đời gieo những mầm hoa 
Để mỗi sớm khi mặt trời tỉnh giấc 
Hương tỏa ngát như tóc em thơm nức 
Xỏa vương dài trói bện mối tình thâm. 

Hạnh Nguyên” 14/6/13

4/6/13

MỘT SÁNG MAI XANH

MỘT SÁNG MAI XANH 

 Ta cùng dòng người tấp nập ngược xuôi 
Kẻ thong dong thảnh thơi dạo phố 
Kẻ hối hả vượt qua đèn đỏ 
Tất bật vội vàng trong một sớm mai xanh 

 Ta cùng dòng người lao nhanh lao nhanh 
Xe máy oto rú còi inh ỏi 
Sớm tháng năm phượng hồng tươi rói 
Mùa hạ mùa thi vùn vụt tới nơi rồi 

 Ta cùng dòng người vội vã ngược suôi 
Cứ như thể không đi là mất tất 
Chẳng ai nhìn ai dù biết người quen mặt 
Bởi cơm áo gạo tiền nên vô cảm lắm thay. 

 Ta cùng dòng người trên đường phố sáng nay 
Mưa đêm qua khiến hàng cây nghiêng ngả 
Mỗi người trên đường đi đều vội vã 
Về đâu kia ở phía cuối con đường?! 

 Ta cùng dòng người trên phố thân quen 
Chợt bâng khuâng nhớ một ngày nắng hạ 
Tay trong tay trên con đường đầy lá 
Ta cười một mình nhớ hạnh phúc những ngày qua. 

Hạnh Nguyên: 3/6/13

25/5/13

VÀI DÒNG VỚI BLOG

      Blog thân yêu ơi! Đã lâu rồi hầu như ta lãng quên blog, nơi lưu dấu bao nhiêu là kỷ niệm. Mỗi bài thơ mỗi trang viết là tất cả những tình cảm da diết mặn nồng mà ta dành cho blog. Thế mà ta lại lãng quên ư? Không đâu chẳng bao giờ ta quên. Nhờ có blog mà ta mới làm thơ, ta mới biết mình còn một khả năng tiềm ẩn đó là làm thơ. Dù biết rằng thơ của ta cũng chỉ là những câu văn có vần, mô tả cảm xúc của ta về hiện tượng sự vật mà thôi. Dẫu vậy thì cũng đã từng có lúc ta thầm tự hào là: Ờ nhỉ!!! thơ của ta cũng nhiều người thích đọc và chia sẻ đấy chứ!. 
     Ấy thế mà ta lại xao lãng bỏ rơi blog trong cô đơn lặng lẽ không ngó ngàng gì đến mấy lâu nay. Tại sao ư? Tại ta thấy buồn ta thấy những gì xung quanh ta bỗng trở nên vô vị. Những điều ta tin đã bị đánh cắp. Ta không nói blog đâu nhé đừng trạnh lòng!!!. Là ta nói đến những chuyện sảy ra với ta mấy lâu nay cơ đấy. Ta đã đánh mất lòng tin vào một điều chẳng đáng tin. Sự nhẹ dạ làm ta bị tổn thương ta cứ nghĩ mọi sự quan tâm thăm hỏi là tốt với ta đấy. Ai dè đó chỉ là giả dối. Kẻ hai mặt bao giờ cũng núp sau mặt nạ chân tình mà ta thì quá khờ để không nhận ra. Mà không phải đâu blog ạ. Có thể lúc đầu người ta cũng định bụng " Tốt " với ta đấy. Nhưng rồi vòng hào quang sáng lóe mắt đã như thỏi nam châm hút  lấy và họ quên mất cái chữ " ĐẠO " mà họ lúc nào cũng ra rả tuyên ngôn! 
     Ô! thật đáng nực cười thay. Ta chưa khi nào rao giảng với ai không biết ta có đức hạnh không nhỉ!? Blog ơi! ta có phải là kẻ ngốc không? Có người khuyên ta Đừng lấy thế làm buồn phiền, nhờ có chuyện mà mở mắt ra nhìn thấy sự thật của một vấn đề. Nhưng không buồn sao được chứ. Ta không giận blog đâu vì blog công khai mà.  Ai chẳng có quyền yêu thích hay không thích blog chứ nhỉ. Chỉ giận ta ngu si đi kể chuyện blog cho một kẻ không đáng tin cậy để rồi kẻ đó quay lại cắn vào mông ta mà thôi. Nhưng mà thôi blog ạ. Ta tâm sự với blog thế cũng thấy nhẹ lòng rồi đấy. 
       Ta tin chắc rằng kẻ đánh cắp lòng tin thì dù có bao biện thế nào cho hành động ấy cũng tự thấy hổ thẹn với chính mình và hổ thẹn với cả những gì đánh cắp được mà thôi. Có phải không blog thân yêu của ta. Hôm nay than khóc với blog một tý thế thôi nhé. Ta hứa rằng ta sẽ chẳng bao giờ quên và bỏ rơi blog đâu. Ta sẽ lại làm thơ lại viết để blog được ngày thêm đông vui nhộn nhịp nhé. Thân yêu!

9/5/13

TRÁI TIM TỔ ONG

TRÁI TIM TỔ ONG 













Em bảo rằng trái tim anh rất lạ 
Cứ chia ra như một cái tổ ong 
Khiến hờn ghen chứa chất trong lòng 
Thành lửa cháy trong tim em gào thét 

Em mát mẻ “ tim anh nhiều ngăn thế” 
Sẽ chẳng bao giờ biết buồn khổ đơn côi 
Mỗi một ngăn chứa một cuộc chơi 
Thế là đủ để cả đời vui vẻ !!!! 

Em đau đớn, em ngấm ngầm giằng xé 
Em một mình gặm nhấm nỗi hờn ghen 
Em bồn chồn ngồi đứng chẳng yên 
Như lên đồng giữa chiều mưa mùa hạ 

Cây hạnh phúc trải biết bao nghiệt ngã 
Giữa cuộc đời phần lớn chỉ khổ đau 
Trái tim tổ ong nào có lỗi gì đâu 
Chiu chắt dâng đời những vần thơ mật ngọt.

 Hạnh Nguyên: 8/5/13

3/5/13

EM HÁT RU ANH

EM HÁT RU ANH 













Bài hát nào em hát ru anh 
Câu dân ca xưa con tằm rút ruột 
Bến sông quê những ngày rét buốt 
Lặn lội thân gầy gánh gạo đầy vơi 


Câu hát nào em ru anh ơi 
Cánh cò khuya chập chờn hiu hắt 
Giấc mơ đêm thỏa thuê cơn khát 
Đong đầy vơi bịn rịn khúc giao mùa 

Câu hát nào lơi lả lúc ban trưa 
Chút oi nồng kéo cơn giông đầu hạ 
Bàn tay mẹ đưa quạt nan hối hả 
Nước mưa rơi hay giọt nước mắt trời 

Câu hát nào em ru à ơi 
Đưa tuổi thơ ta về nơi xa vắng 
Đưa giấc mơ anh về miền xanh thẳm 
Nơi có khóm tơ hồng trói bện mối tình ta. 

 Hạnh Nguyên: 3/5/13

20/4/13

ĐỪNG HỎI EM NHƯ THẾ

ĐỪNG HỎI EM NHƯ THẾ 

Xin đừng hỏi thế người ơi 
Nghe như trách cứ như lời hờn ghen 
Bao nhiêu ước hẹn chung riêng 
Bao nhiêu thề nguyện chỉ riêng một người 

Dù chưa chung bước sánh đôi 
Thì ta đã của nhau rồi từ lâu 
Yêu nhau từ thủa ban đầu 
Từ khi trời đất đục ngầu hoang sơ 

Từ khi hạt bụi bơ vơ 
Từ khi vụng dại ngu ngơ làm người 
Bây giờ anh hỏi một lời 
Mà sao em thấy xa vời thế anh?

Mưa lòng vần vũ giăng mành 
Chuỗi ngày buốt lạnh mong gần bên nhau 
Thế thôi xin một chữ cầu 
Anh đừng hỏi thế làm đau gan vàng

Một thời đã chót đa đoan 
Một lời đá tạc mấy ngàn năm sau
Thì yêu cho đến bạc đầu
Cho nhân thế biết nhiệm mầu TÌNH YÊU.

        Hạnh Nguyên 20/4/13

6/4/13

TÌNH YÊU ĐÂU? AI LẤY MẤT RỒI?!

TÌNH YÊU ĐÂU? AI LẤY MẤT RỒI?!

Ta ngược về đâu chiều nay người ơi?! 
Năm tháng vời xa mỏi mòn ngóng đợi 
Người ở nơi đâu lòng ta bối rối 
Biết chọn nơi nào lưu dấu bàn chân. 

Ta ngược về đâu trong chiều nắng xuân 
Hoa cỏ ngàn sương nở toàn màu trắng 
Chẳng trái ngọt đâu chỉ còn trái đắng 
Hơi ấm mùa xuân vương vãi hết rồi 

 Ngược chiều xuân lãng đãng mây trôi 
Nắng nhàn nhạt như thiếu nguồn ánh sáng 
Một quầng đỏ cuối đường loạng quạng 
Vệt sao nào rơi lòe chớp cuối trời.

Ngược về đâu luồng lái mù khơi 
Người đã xa rồi thay dòng bến đợi 
Bỗng thấy ngả nghiêng cồn cào chới với 
Hạnh phúc tình yêu ai lấy mất rồi????! 

Hạnh Nguyên: 6/4/13

26/3/13

KHÁT MỘT LỜI "EM ƠI!"

KHÁT MỘT LỜI "EM ƠI!" 


Còn chưa đến tháng ba 
Đã đầy trời hoa gạo 
Thương cái rét nàng bân 
Chẳng cho người đan áo 

Em ngắm nhìn hoa gạo 
Từng cánh cháy bầu trời 
Rơi rơi vào khoảng trống
Giữa lòng mình chơi vơi 

Mùa xuân vội qua rồi 
Dẫu thiếu ngày thiếu tháng 
Con đường xa đầy nắng 
Vắng anh thành đơn côi

Mới nửa tháng hai thôi 
Tại sao hoa gạo nở !? 
Như tình ai tan vỡ ! 
Nàng Bân buồn không nguôi 

Đếm từng cánh hoa rơi 
Trong nắng chiều im ắng 
Chợt thấy lòng trống vắng 
Khát một lời “ Em ơi” !

 Hạnh Nguyên: 26/3/13

18/3/13

BÀI THƠ NÀY EM VIẾT TẶNG RIÊNG ANH!!!


BÀI THƠ NÀY EM VIẾT TẶNG RIÊNG ANH!!! 


Bài thơ này em viết tặng riêng anh 
Có cái gió của chiều đông lạnh giá. 
Có cái nắng của trưa hè nghiệt ngã. 
Có bài ca buồn em muốn hát anh nghe. 

Bài thơ này em viết tặng riêng anh. 
Se sắt lòng ai lúc đêm về bên cửa. 
Em cô đơn nơi căn phòng quạnh quẽ. 
Mượn bóng trên tường nói chuỵện mua vui. 

Em viết bài thơ trong tiếng mưa rơi. 
Trong gió bấc thổi cồn cào ngoài ngõ 
Trong thổn thức nỗi lòng em nhung nhớ 
Mơ thấy anh về bên cửa gọi tên em. 

Bài thơ này em viết tặng riêng anh 
Dẫu bây giờ anh chẳng như xưa nữa 
Không thao thức những đêm dài mất ngủ 
Không bồn chồn khi vắng bóng hình em 

Bài thơ này em viết tặng riêng anh 
Khi thời gian đã phai mờ tất cả 
Khi dòng đời vẫn trôi đi nghiệt ngã 
Chỉ còn em tha thiết đợi anh về 

 Bài thơ buồn em viết kể anh nghe!!!!! 

 Hạnh Nguyên: 18/3/13

13/3/13

ĐÂU RỒI MÁI TÓC CỦA NGÀY XANH

ĐÂU RỒI MÁI TÓC CỦA NGÀY XANH

Đâu mất rồi mái tóc của ngày xanh
Gương mặt thân yêu hằn vết nhăn năm tháng
 Mỗi mùa xuân qua mỗi mùa đông lại
Mỗi độ tháng ba về hoa gạo cháy lòng ai

 Không có gì tặng cho anh ngày mai
Cuộc đời em là chuỗi dài thương nhớ
Anh chẳng cần đâu một trái tim dang dở
Cứ đượm nỗi buồn của một thủa đau thương

 Bài thơ dài em viết tặng cho anh
Sao cứ nói mãi những lời xưa cũ
Chẳng còn những đắm say ,dấu yêu bụi phủ
Cảm xúc nhạt nhòa khao khát cũng ngủ quên

 Đã bạc mất rồi mái tóc của anh
Chợt lấp lánh khiến con tim buốt nhói
Từng sợ tóc cứ như là dấu hỏi
Sao chẳng thể làm gì cho hạnh phúc điền viên

 Muốn dành tặng anh một phút bình yên
Chỉ có riêng mình thôi ngắm trời xuân xanh thắm
Để được nói thì thầm một câu thôi ‘thương lắm”
Mái tóc nhuộm màu khi năm tháng dần qua.

Hạnh Nguyên: 13/3/13

6/3/13

KẺ DỐI TRÁ CHÂN THÀNH



KẺ DỐI TRÁ CHÂN THÀNH

(Chúc các chị các em ngày 8-3 nhận được ngàn lời yêu thương)

Nếu thật lòng yêu anh em sẽ chẳng thế đâu 
Cuối mắt đầu môi nói cười lúng liếng 
Hò hẹn nhớ thương với nhiều người tìm đến 
Và dửng rưng không một chút buồn đau. 

Nếu thật lòng yêu anh em sẽ chẳng thế đâu 
Em sẽ không lả lơi buông lời ong tiếng bướm 
Ai cũng được em thề non hẹn biển 
Khiến cho ai cũng nuôi hy vọng làm chồng!!!!! 

Nếu chẳng thật lòng yêu anh em vẫn nói nhớ mong 
Nhưng sẽ chỉ là lời đầu môi chót lưỡi 
Đằng sau em sẽ có trăm ngàn mối 
Và em sẽ vô tình lạnh nhạt lắm người ơi. 

Nếu chẳng thật lòng yêu em sẽ chỉ “ghen chơi.” 
Chẳng mất công xù lông xã cánh 
Chẳng để tâm đến lời ai đơm đặt 
Chẳng cay độc làm gì cho xấu mặt giai nhân 

Nếu chẳng thật lòng yêu em cứ việc ngủ yên 
Cứ vui sống cứ nói cười nghiêng ngả 
Cứ dong chơi mặc kệ đời nghiệt ngã 
Nhưng không được nữa rồi em đã thật - Rất yêu anh!!!! /

Hanh Nguyên: 6/3/13

4/3/13

KỶ NIỆM ĐẦU TIÊN

KỶ NIỆM ĐẦU TIÊN 


 Định mệnh bất ngờ của trò chơi số phận 
Khiến xui chúng mình từ ấy thành đôi 
Mấy xuân rồi kỷ niệm chẳng phai phôi 
Ta bên nhau thắm nồng không thay đổi 

 Nhớ chăng anh buổi đầu tiên bối rối 
Như đứa trẻ hẹn hò lúc tuổi mới mười lăm 
Má đỏ hồng em chỉ biết lặng im 
Khi anh hỏi thì thầm “em có nhớ!?” 

 Con đường xuân mưa rơi từng hạt nhỏ 
Em bàng hoàng nghe tiếng gọi thân quen 
Quýnh quáng vội vàng chân cuống cả lên 
Em nhào đến bên anh như cơn gió 

Mới đây mà đã mấy mùa xuân rồi đó 
Tình chúng mình càng ngày ấm nồng thêm
Vẫn đầy ắp nhớ thương vẫn dạt dào yêu mến
Lời ngọt ngào vẫn dành tặng riêng nhau 

“ Những con đường anh đi rồi cũng đưa anh về bên em”
 Vẫn in đậm trong tim bài chân tình ngày ấy 
Như tình yêu thiết tha anh dành cho em vậy 
Thầm lặng ngọt ngào sâu thẳm chẳng phôi phai. 

 Hạnh Nguyên: 4/3/13

2/3/13

SAO ANH CHẲNG VỀ VỚI EM

SAO ANH CHẲNG VỀ VỚI EM


 Một bài thơ tình đẹp lung linh huyền ảo, Một tình yêu đằm thắm dung dị nhưng cũng đầy lãng mạn yêu thương. Chỉ có những người phụ nữ với tâm hồn phong phú, với tình yêu thủy chung tha thiết mới có sự chờ đợi mong nhớ đến như thế.

Phía chân trời đã bừng sáng sớm mai lên
 Vẫn mong đợi em đợi mãi tiếng chân anh
 Phút quay về không thể có với em
 Biết không còn biết không thể có anh

 Đông qua rồi xuân về không có anh yêu
 Nắng rất vàng nhưng tình ai đã úa tàn
 Biết thế rồi sao tình vẫn khó quên
 Đã yêu rồi trái tim này có anh thôi

 Với giọng hát nồng nàn da diêt đầy nội tâm ca sĩ đã nâng lời bài thơ lên một tầm cao mới. Nó khiến cho người nghe day dứt không yên với sự chờ đợi mòn mỏi và từng câu trách chàng trai sao chẳng về cùng như những vết cứa soáy vào con tim nhạy cảm của tất cả những ai biết yêu và biết được yêu thương

 Anh giờ ở nơi chốn nào sao chẳng về với em
 Có nghe lời âu yếm trái tim của em
 Anh giờ ở nơi chốn nào có nghe bài hát xưa
 Tiếng ca giờ than trách, trách ai vội vã

 Vẫn mong đợi những ngày nắng những đêm mưa
 Đã xuân rồi tiếng người hát vẫn xa xôi

Sắp tới ngày 8 tháng 3 chưa thể làm được thơ tặng các bạn nữ thân yêu. HN xin tặng các bạn bài thơ cũng là bài hát này do ca sĩ Uyên Linh thể hiện. Như một lời chúc tất cả Phụ nữ chúng ta sẽ không phải chờ đợi lâu nếu người ấy chưa về. được yêu ngày càng tha thiết hơn nồng nhiệt hơn và bền vững hơn. Hãy tin vào tình yêu chân thành rồi một ngày ước mơ sẽ thành sự thật.

.
.
.