MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

17/5/17

KHÔNG LÀ...

KHÔNG LÀ

 Ta sợ là ngày tháng kéo nhau đi
Nên hấp tấp tưởng rằng ai đang nhớ
Nên vội vàng mỗi khi hoa đào nở
Đón xuân về sẽ ấm một vòng tay!!!

Ta cứ mơ đã đồng điệu hồn say
Là của trời cao dành cho riêng ta đấy
Mới cứ muốn giữ khư khư thế vậy
Mới cau mày thấy bóng một giai nhân

Ta khạo khờ nên chẳng hiểu thế gian
Cứ ảo tưởng bên nhau là mãi mãi
Cứ trộm nghĩ xuân qua là gần lại
Đâu biết rằng xa cách là cách xa!!!

Nếu một ngày ta gặp lại ngày qua
Ngày mới đã không còn như xưa nữa
Lời nói đau làm lụi tàn ngọn lửa
Biết rằng người không phải là mơ ước của riêng ta!

Hạnh Nguyên: 17-5-2017

14/5/17

VIẾT TẶNG MẸ

VIẾT TẶNG MẸ TÔI

Con muốn viết thật nhiều tặng mẹ
Con đã già nên mẹ cũng già hơn
Mẹ thương con cuộc sống chẳng vuông tròn
Con thương mẹ vì thương con lận đận

Mấy mươi năm nuôi con chẳng quản
Không biết ngoài đời còn rất lắm cuộc vui
Miếng ăn ngon nhường nhịn hết rồi
Với mẹ giờ chỉ quen dưa cà mắm muối

Nói trăm ngàn câu cũng không hết nổi
Tấm lòng con thương tóc bạc da mồi
Vẫn sớm chiều lo lắng không nguôi
Những đứa con già rồi mà chẳng lớn

Con cầu mong mẹ được khỏe hơn nhiều
Những lạnh đông hay nắng nóng quăng chiêu
Những trái gió trở trời những nhiêu khê thời tiết
 Sẽ chẳng làm gì hành hạ được mẹ yêu.

Hạnh Nguyên: 14-5

2/5/17

HOA MỘC LAN

HOA MỘC LAN

Ta gọi tên em ấy li ti
Ngọt ngào hương tỏa thơm diệu kỳ
Khiêm nhường e ấp riêng một góc
Duyên dáng dịu dàng khiến mê si

Mỗi sớm mặt trời soi song cửa
Khi chiều trăng chiếu bên lối đi
Chẳng khoe nhan sắc cùng ai hết
Dành để riêng ta mỗi xuân thì

(Là hoa chẳng cần khoe sắc thắm
Dịu dàng vẫn đượm ngát hương đời)

Hạnh: 2-5

.
.
.