MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

27/12/12

SÁM HỐI

Ngẩng đầu xin với ông trời
Con không dám nói nửa lời điêu ngoa
Mấy mươi năm một nhành hoa
Nên hình nên vóc thật là đẹp xinh
Dù cho chẳng được ấm lành
Dù cho đơn lẻ gập ghềnh bước chân
Dù cho trong cõi đường trần
Một mình một bóng một thân liễu đào
Sớm chiều vẫn giữ thanh tao
Vẫn tròn chữ hiếu vẫn trao ân tình
Đôi khi thua chúng bạn mình
Thấy lòng buồn bực trách mình kém duyên
Sân si lại ước lại nguyền
Không như lời thấy đảo điên vì buồn
Bây giờ ngẫm lại nguồn cơn
Thấy mình còn sướng còn hơn bao người
Không cơm không áo lạc loài
Không nhà không cửa sống ngoài mái hiên
Ốm đâu không bạc không tiền
Không nơi nương tựa triền miên tháng ngày
Ơn trời được có hôm nay
Thế là tạm đủ chẳng cay đắng nhiều
Trời cho được sống bao nhiêu
Con xin sám hỏi làm điều thiện tâm
Kiếp này chẳng được như mong
Cầu xin kiếp khác sống trong khải hoàn...
Hạnh Nguyên: 18/12/12

22/12/12

DÁNG ĐỨNG VIỆT NAM

Tổ quốc yêu thường anh người Lính 
Từng tấc đất biên cương anh dũng giữ gìn 
Từng vùng sâu từng biển đảo quê hương 
Nơi sóng gió địa đầu có bàn chân anh tới 

Tổ quốc yêu thương anh người con yêu dấu 
Canh biển canh trời cho đất nước bình yên 
Trước quân thù trước bão tố cuồng điên 
Làm người lính đi đầu không chùn bước 

Như dáng đứng Việt Nam muôn ngàn năm trước 
Cha ông xưa đánh giặc kiên cường 
Những con cháu lạc hồng truyền thống bốn ngàn năm 
Từng tấc đất biên cương không cho thù xâm lấn 

Nơi chiến trường hiên ngang người lính 
Giữa lòng dân hiền hậu thủy chung 
Người lính Cụ Hồ côt cách kiên trung 
Thầm lặng hy sinh không màng danh vị 

Mang dáng đứng hiên ngang tạc vào thế kỷ 
Ghi dấu ngàn đời anh Bộ Đội Việt Nam. 

                Hạnh Nguyên: 18/12/12

18/12/12

GỌI NẮNG ĐÔNG VỀ
















Gọi nắng về cho trời đông bớt lạnh 
Cho cuộc đời được mãi mãi bên anh 
Cho sương đêm tan giá buốt ấm lành 
 Cho em có tình yêu anh muôn thủa 

 Gọi nắng về xua mùa đông héo úa 
Xua màn đêm tăm tối mãi lùi xa 
Cho má hồng em duyên dáng kiêu sa 
Cho đôi mắt em nét cười thêm thắm 

 Gọi nắng về ta bên nhau nồng ấm 
Ngắm mùa đông lạnh lẽo dần qua 
Ngắm lá vàng rơi rụng trước thềm hoa 
Ngắm vừng dương trải sắc màu rực rỡ 

 Gọi nắng về con đường thơm hoa sữa 
Dãy phố dài từng phiến đá rêu phong 
Mùa yêu thương sóng sánh rượu nồng 
Hạnh phúc đến bên đời ta gọi nắng. 

Hạnh Nguyên: 18/12/12

14/12/12

GỌI NGƯỜI YÊU DẤU













Thôi gửi lại những bến bờ quên, nhớ 
 Dáng em buồn heo hắt buổi chia ly 
 Trăng viên miễn đã tàn nơi góc phố 
 Thương một người ở lại phía trời kia 

 Giữa đường đời còn lắm nẻo phân chia 
 Những giấc mơ chưa bao giờ có thật 
 Những giòng sông cứ trôi về biển biếc
 Để lại bâng khuâng giữa phút giây này 

 Anh ở đâu xa thẳm chiều nay 
 Có nghe gió gọi những lời phiền muộn 
 Có nhìn mây khuất chân trời tuyệt vọng 
 Cố giấu nỗi buồn trong đôi mắt tiễn đưa 

 Em mãi là yêu dấu của ngày xưa 
Anh hãy giữ nụ hôn dù đã cũ 
 Và ngày mai giữa mùa xuân hạnh ngộ 
 Biết đóa hoa nào yêu dấu để mà thương… 

                      Hạnh Nguyên: 3/4/12

12/12/12

EM MUỐN ANH NÓI " ĐỪNG QUÊN ANH EM NHÉ!"


 “ Trong cuộc đời có nhiều điều đáng nhớ và nhiều thứ đáng quên
 nhưng với tôi ngày hôm nay không bao giờ quên được”



Đã qua mùa lá rụng tả tơi
Cây khô cành khẳng khiu trước gió
Mùa đông lạnh cũng là mùa hạnh ngộ
Ta đến bên nhau trao trọn mối duyên lành

Mấy mùa rồi thời gian cứ trôi nhanh
Chẳng biết nữa cây mấy mùa thay lá
Kỷ niệm đã hằn sâu trong nỗi nhớ
Tình yêu nhiệm mầu ta nguyên ven trao nhau

Tuổi đã xế chiều thời gian chẳng nhiều đâu
Ngày lại ngày qua ta dần về mãi mãi
Mái tóc điểm sương. Đôi môi tê tái
Mối tình mình vẫn nồng thắm không phai.


Em tần ngần tự hỏi nếu ngày mai
Khi em sẽ càng già nua trễ nải
Trái tim anh có thuộc về em mãi
Vòng tay ôm còn nồng ấm không anh?

“Em thật buồn cười và ngốc nghếch dở hơi!!!”
Khi cứ hỏi những điều không đáng nói
Ta đã bên nhau trói bện đời sương khói
“Em buộc chặt đời mình vào thương nhớ đời anh”

Thì hãy tin anh đây là mối duyên lành
Trời đất thương nên khiến đôi mình sát lại
Để ta được gần bên nhau mãi mãi.
Tình yêu thắm nồng ta muôn thủa trao nhau.

Hạnh Nguyên 12/12/12

10/12/12

XIN LỖI EM

Anh xin lỗi vì đã bỏ ra đi 
Cuồng dại như cánh chim bay ngược chiều gió thổi
Giọt nước mắt em ngày nao rơi nóng hổi
Chỉ khiến lòng anh thêm cháy khát tự do.

Anh xin lỗi vì những điều nhận và cho
Anh chẳng bao giờ nghĩ về em trước nhất
Chỉ khi nào lo sợ em đi mất
Anh lại dịu dàng xin lỗi nhé em ơi!.

Anh hiểu rằng vì câu nói đầu môi
Chắc có lẽ đã làm em đau đớn
Anh xin lỗi vì lúc anh lơ đãng
Nhắc tới một người khi đang ở bên em

Anh xin lỗi vì những phút dịu êm
Được ở bên em mà anh không trân trọng
Trái tim yêu ngày xưa từng cháy bỏng
Nguội lạnh dần từng phút chia xa.

Để một ngày khi năm tháng trôi qua
Anh giật mình nỗi nhớ em da diết
Đến bây giờ anh mới hiểu, anh mới hay, anh mới biết
Em chính là bờ bến của đời anh.

Chỉ còn lại những điều rất mong manh
Anh sẽ đợi, sẽ chờ tới khi em tha thứ
Hãy để trái tim anh sau bao ngày say ngủ
Thêm một lần, cháy bỏng để yêu em.

 
Aki Kokoro  26/11/12

8/12/12

ĐOAN TRANG







                      ĐOAN TRANG







Em chẳng khoe với anh mình thật đoan trang
Nên có bao anh chàng nhìn theo đắm đuối
Là đàn bà nào ai dám nói
Chẳng ước mơ được khen ngợi trầm trồ

Em không khoe mình khờ dại ngây ngô
Chẳng biết làm dáng làm duyên cho ai nhìn thấy
Là phụ nữ ai mà chẳng vậy
Muốn đẹp muốn duyên dù nhan sắc hao gầy

Em chẳng khoe mình tài giỏi hơn ai
Rằng em luôn có tấm lòng từ bi bác ái
Em PR cho mình thành thần thoại
Để trước anh em hơn hẳn bao người

Em chẳng khoe mình, em là thế anh ơi
Son phấn nhạt mờ khỏa lấp nếp nhăn thôi
Rất giản đơn em chỉ là như vậy
Biết yêu anh và cũng rất yêu đời

Đừng so sánh em với nhiều người nhé anh ơi
Bởi tình yêu đích thực là như thế
Em chỉ là em một nữ nhi bình dị
Một người đàn bà chỉ dành để yêu anh.
( Chuyện đã cũ mà bây giờ vẫn mới)



                            HN 28/08/11

.
.
.