MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

20/11/17

TẶNG CÁC TRÒ YÊU

TẶNG CÁC TRÒ YÊU.

Cô ơi! Chúng con chỉ có một giỏ hoa
Nhỏ thôi cô nhưng tấm lòng con đấy
Hẹn với cô từ cái hôm ấy vậy
Tại cô đau cô bận đến bây giờ

Đi đường dài xe hết điện quay lơ
Bọn chúng nó về hết rồi cô ạ
Hai đứa em đến nhà cô hơi trễ
Cô đừng buồn gắng nhanh khỏe nhé cô

Đời làm thầy vất vả mấy mươi năm
Thời khó khăn có ốm đau vẫn cố
Thuốc thang không đến nơi bây giờ mới khổ
Trái gió trở trời cứ ngày lễ là đau

Cô trò ngồi tâm sự thật lâu
Những đứa trò yêu mà cô tin cậy
Chúng lo lắng cho mình và cả cho “Bọn ấy ”
Còn mải chơi, còn đâu đó đua đòi

Cô sẽ là điểm tựa các con ơi
Tinh thần thôi nhưng các con hãy nhớ
Khó khăn gì trong bước đời trắc trở
Hãy tìm cô chia sẻ nhé các trò yêu !

20-11

8/11/17

GÁNH NẶNG THỜI GIAN

GÁNH NẶNG THỜI GIAN

Tháng năm trôi chảy dần qua
Người quen người lạ cũng ra nhạt nhòa
Những người từng sống bên ta
Thề non hẹn biển cũng xa xôi rồi

Đã từng ôm lấy không rời
Cũng đi lẫn giữa biển người mênh mông
Tình không thắng được thời gian
Làm sao thắng nổi gian nan cuộc đời

Gắn bó cũng chỉ một thời
Nếu không cảm thấy an toàn là thôi
Mãi đi đến tuổi nào rồi
Cũng mong ổn định thảnh thơi an lành

Đôi khi hoài niệm ngày xanh
Chẳng còn đủ chút khùng điên theo người
Thế nên hạnh phúc nhất đời
Khó khăn hoạn nạn có người đưa tay

Những khi mệt mỏi ốm đau
Có đôi vai để tựa vào thế thôi.
Bình bình đạm đạm an vui
Đi qua năm tháng cuộc đời là tiên

 8-11

.
.
.