MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

30/6/11

RU TÌNH



À ơi em hát ru đời 

Ru tình em hát ru người em yêu 
Cánh cò lấp lóa phiêu diêu 
Bờ lau lối cũ những chiều hoàng hôn 
 

Ai đem cái nỗi cô đơn
 Để con đom đóm kiếm buồn vu vơ 
Đêm dài một khúc tình mơ 
Cho em cho cả một bờ vai xinh

Nắng lên cho phượng đỏ đình
 Cho em xinh đứng một mình vẫn xinh 
À ơi em hát ru tình 
Là em ru cả cho mình đấy thôi

Lá vàng một cánh rụng rơi
 Bùa yêu thả mãi không lời nhỏ to 
Qua sông nào biết lụy đò 
Sáo bay còn lại câu hò dở dang

Ru cho một chuỗi ngày tàn 
Ru cho một chút trái ngang ở đời 
Ru tình ru mãi… tình ơi….
Hạnh Nguyên: 30/06/2011

25/6/11

CHỐN BÌNH YÊN

Tôi đã muốn trốn chạy khỏi nơi này
 Trốn chạy khỏi những thi phi gian dối
 Muốn lặng lẽ nép bên đường nhường lối
 Trả cho đời những chật trội tim yêu

 Tôi đã về nơi bình lặng tìm quên
 Chẳng muốn nhớ nhung chẳng buồn đau tức giận
 Chẳng bon chen chẳng cầu xin giành giật
 Chút ân tình hư ảo trả cho đời

 Tôi đã muốn tìm quên trong yên ả quê tôi
 Chút đắng cay giận hờn mong dịu lại
 Bên rặng liễu bờ khoai lòng tôi thư thái
 Người dân nghèo an ủi những ưu tư

 Ao cá ruộng dâu tất tả sớm khuya
 Người dân quê lấm lem áo khăn bùn đất
 Chỉ biết cấy cầy tháng năm lượm lặt
 Hoa cỏ của trời đâu nào biết online

 Tôi đã tìm được rồi thư thái trong tôi
 Nhìn cái đói cái no thấy mình sao bé nhỏ
 Những thị phi mà người reo nên đó
 Thật tầm thường trong nghèo khó quê tôi.

 HN 25/6/2011

11/6/11

CHO EM MƯƠN BỜ VAI

CHO EM MƯƠN BỜ VAI

Cho em mượn bờ vai anh ơi
 Để mỗi tối bên anh em tựa
 Cho em được ôm anh chặt nữa
 Để chẳng còn thấy sợ nỗi cô đơn.

 Hãy hôn em như thời trẻ đi anh
 Để trái tim đập rộn ràng hơn thế
 Hãy cùng em hòa trong thân thể
 Để nhớ nhung không chất chứa dâng đầy.

 Anh dù xa mà em vẫn thấy
 Bóng hình anh luôn ở cạnh em đây
 Ôi cách xa làm càng nhớ càng say
 Ngày tơ tưởng đêm mơ mòng trông ngóng.

 Ở nơi kia anh có nhớ em không ?
 Em hỏi thế nhưng trong lòng em biết
 Xa em anh nhớ thương da diết
 Xa em anh như dại như cuồng.

 HN: 11/06/2011

5/6/11

TRĂNG ĐÁY NƯỚC


Trăng đáy nước như là mộng ảo Tình trái ngang như một khúc bi ai Đêm nhức nhối một câu thơ viết vội Canh tàn rồi mà người vẫn xa xôi 
Thoảng trong đêm dịu ngọt hương trời 
Hoa ngọc lan níu lòng người đắm đuối Trắng muốt như ngón tay em nắm vội Người ở gần thôi sao vẫn cứ xa vời 
Ta cùng người uống chén rượu giao bôi 
Đêm sóng sánh giót vào lòng những lửa Ai hờ hững nâng chén tình uống dở Kiếp phù du tan chảy lúc trăng mờ.

.
.
.