Trăng đáy nước như là mộng ảo Tình trái ngang như một khúc bi ai Đêm nhức nhối một câu thơ viết vội Canh tàn rồi mà người vẫn xa xôi
Thoảng trong đêm dịu ngọt hương trời
Hoa ngọc lan níu lòng người đắm đuối Trắng muốt như ngón tay em nắm vội Người ở gần thôi sao vẫn cứ xa vờiTa cùng người uống chén rượu giao bôi
Đêm sóng sánh giót vào lòng những lửa Ai hờ hững nâng chén tình uống dở Kiếp phù du tan chảy lúc trăng mờ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét