MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

21/8/16

THẤY

THẤY

Thấy dòng sông cuồn cuộn sau mưa
Cuốn phăng tất theo cơn nước xoáy
Thấy cánh đồng ngập tràn bờ chảy
Ràn rạt bèo tây loang kín phủ đầy

Thấy sen tàn trên mặt nước nhẹ lay
Còn đâu đây một vài nhành phượng tím
Làm gió thổi bông cỏ may bịn rịn
Níu chân người khi chuyếnh choáng men say

Thấy nắng vàng quay trở lại mùa nay
Nơi những sợi rơm trải dài trên lối nhỏ
Nơi lời hẹn đầu tiên thì thầm trong gió
Một góc xanh xao hương hoa sữa thơm nồng

Thấy hạt sương vương trên làn tóc mai bồng
Thấm đẫm cỏ may một chiều bời rối
Con thuyền tình yêu mệt nhoài dong ruổi
Là thấy thu về trong hơi lạnh heo may.

Hạnh Nguyên: 21/8/16

19/8/16

TẶNG MẸ CỦA TÔI

TẶNG MẸ CỦA TÔI.

Tôi ngẩng đầu ơn tạ cao xanh
Đã cho tôi hưởng ân đức ngọt lành
Bởi đến giờ đây tôi được còn cha mẹ
Được yên bình trong bao bọc thương yêu

Tháng bảy hay mưa , Vu Lan báo hiếu
Thấy mẹ già, cha yếu lòng đau
Mấy mươi năm đã bạc mái đầu
Ơn nghĩa đáp đền mẹ cha không được mấy?

Nghèo khó gian lao khổ đau vẫn vậy
Trọn một niềm nuôi dạy các con
Tuổi dù cao sức khỏe cũng hao mòn
Chẳng quản tấm thân dành cho con tất thẩy

Trong mùa Vu Lan mùa thu tháng bảy
Cài bông hồng màu đỏ thắm lên tim
Lòng thầm tạ ơn về đấng sinh thành
Đã cho tôi có trên đời rất đẹp.

Hạnh Nguyên : 16/8/2016

12/8/16

NHƯ THỂ LÀ THU

NHƯ THỂ LÀ THU

Ta một mình, lặng bước giữa chiều thu
Thổi hơi sương náu sau vòm lá nhỏ
Hà Nội nồng nàn, hồ Gươm lùa vạt gió
Chơi vơi đôi tay muốn bắt cánh chim chiều.

Thu một mình, thu giận tán lá xanh
Cướp nắng ngày xưa nhuộm thành lá úa.
Thu nông nổi, lá rơi đầy trước cửa
Thu lại ôm mình xa xót thủa còn không.

Thu một mình, ta mơ ước viển vông
Gom gió gom mây làm thơ cho trời đất
Mờ ảo thế thôi nhưng là rất thật
Thu nhớ thương, thu lặng bước một mình...

Hạnh Nguyên: 12/8/16

8/8/16

TẶNG BẠN 1C

TẶNG BẠN 1C

Ờ nhỉ bọn mình đã ngoài U50
Đứa có nàng dâu, đứa bồng cháu ngoại
Ngồi bên nhau nhắc về thời xa ngái
Thủa hoa niên cùng đi học làm thầy

Thời trẻ con mười bảy thơ ngây
Ghét cay đắng đứa cứ hay trêu chọc
Giờ gặp lại thì ngồi im như thóc
Chắc nhớ ngày xưa hay bứt tóc đuôi gà

Có người giờ mới thỏ thẻ khai ra
Ngày ấy tớ mê chàng tóc cháy
Sao nó đánh đàn như múa vậy
Quá ngọt ngào vũ khúc Tây Ban Nha

Lại còn thêm chuyện buổi tối la cà
Đi xem phim về đói mờ cả mắt
Trời thì nóng đứa nào cũng khát
Cứ tranh nhau ca nước cạn khô rồi.

Bao năm qua giờ mỗi đứa một nơi
Chẳng thể quên chuyện ngày xưa ngịch ngợm
Nhắc đến nhau là rưng rưng, rơm rớm
Mắt cay sè nhớ mãi thủa hoa niên.

Hạnh Nguyên:  8/8/16

5/8/16

EM BÂY GIỜ CÓ GIỐNG NGÀY XƯA?

EM BÂY GIỜ CÓ GIỐNG NGÀY XƯA???

Em bây giờ chẳng giống ngày xưa
Chẳng dại dột tin mọi lời anh hứa
Cũng chẳng tin TY là bất tử
Bởi tháng năm bia đá cũng phai mòn

Em bây giờ dù rất nhớ mùa đông
Nhưng lại sợ heo may về gõ cửa
Sợ gió rét co ro trong nhung nhớ
Sợ cái mùa lạnh lẽo với cô đơn

Tháng bảy về mưa cứ trút từng cơn
Hoa cỏ lau đã tàn bay cánh trắng
Bên bờ sông nhú vàng bông cải đắng
Mùa đi qua năm tháng vẫn đong đầy

Tại ngâu về nên nắng phải chia tay
Mùi quả chín cay nồng sau tủ kín
Mới đây thôi bóng ai còn bịn rịn
Chờ đến ngâu Ô thước bắc cầu qua

Em bây giờ chẳng giống những ngày xa
Tóc chẳng còn xanh, xuân đời không còn thắm
Chỉ có dấu yêu là vẫn còn trĩu nặng
Mỗi độ Ngâu về đăm đắm nỗi niềm xưa.

Hạnh: 5-8-16

.
.
.