MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

28/7/14

THÔI ĐƯỢC RỒI

THÔI ĐƯỢC RỒI 

 Thôi được rồi chỉ cần thấy được anh 
Thế cũng đủ để mình không lạc mất 
Mấy lâu nay dẫu không là duy nhất 
Thì trong nhau vẫn đậm mối duyên nồng 

 Thôi được rồi tình ta vẫn mênh mông
 Dầu gió chướng thổi bay niềm hy vọng 
Em trong anh dẫu chỉ còn hình bóng 
Vẫn đậm đà như hương cốm mùa thu 

 Thôi được rồi không êm ái lời ru 
Chẳng bịn rịn như ngày ngâu tháng bẩy 
Vẫn chôn chặt những khát khao ngày ấy 
Để mùa mưa gieo nỗi nhớ heo may 

 Thôi được rồi bắt gặp lại nhau đây 
Lời âu yếm trên môi tuy ngọng ngịu 
Ánh mắt ngày nào giờ không còn kéo níu 
Vẫn ngọt ngào câu lý hát thương nhau. 

 Thôi được rồi giờ đã bớt niềm đau 
Vẫn se thắt nếu một người dừng lại 
Nhìn theo anh với ánh nhìn tê tái 
Ừ đã từng hồi ấy ngóng trông ai.!!! 

Hạnh Nguyên: 24/7/14 

20/7/14

TÂY BẮC ĐẸP BÀI CA

TÂY BẮC ĐẸP MỘT BÀI CA


 Không định trước bỗng nhiên đến được
Nơi vùng cao sơn cước mơ màng
Sơn la chiều nắng trải vàng
Nậm la uốn lượn dịu dàng thướt tha

 Đây thành phố lạnh trong sương đá
Phố với làng rất lạ vòng quanh
Bạt ngàn lưng núi ngô xanh
Chập chờn cánh bướm bên cành hoa lan

 Kia còn đó địa ngục trần gian
Ghi dấu son truyền thống huy hoàng
Sườn non thấp thoáng mấy nàng
Nuột nà búi tóc dịu dàng bước chân

 Đây hùng vĩ ngăn dòng nước chảy
Đập Sơn La dòng điện sáng lòa
Tây Bắc đẹp tựa bài ca
Tình người Tây Bắc đầm đà sáng trong.

Hạnh Nguyên: 6/7/14

.
.
.