MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

27/12/16

VỚI EM DÂU

VỚI EM DÂU

Em là người đàn bà dang dở
Bởi may duyên về nhà chị làm dâu
Chẳng được lòng ai từ thủa ban đầu
Mười mấy năm khiến người xa gần lại

 Mẹ chị thương đứa con út dại
Trai còn tân lấy phải nạ dòng
Đắm đuối dại khờ đến nỗi long đong
Nên bỏ qua lỗi lầm mà thương em nhất.

 Chăm chút bù chì dành cho em tất
Nuôi các cháu còn thơ để em trải nợ nần
Vì mưu sinh các em chẳng ở gần
Mẹ lại lo các con ở xa lúc trở trời trái gió

 Em không biết lòng mẹ luôn rộng mở
Dang vòng tay đón nhận em về
Điều tiếng dở hay vun vén tư bề
 Em nỡ khiến lòng mẹ nhiều đau đớn?

Mỗi lời nói ra chứa đầy gai nhọn
Trắc nết hỗn hào không trọn chữ nàng dâu
 Thấy chồng quý yêu trèo ngược lên đầu
 Con nhỏ bỏ bê không thương không xót.

 Đời đàn bà vốn hay phận bạc
 Lỡ một lần sao chẳng biết nâng niu
Hạnh phúc rất xa cũng rất mĩ miều
Em đã có!!! cớ sao không trân trọng????

Hạnh Nguyên: 26-12-2016

25/12/16

MÙA NOEL KHÔNG LẠNH


MÙA NOEL KHÔNG LẠNH

 Mùa Noel không lạnh
Gió đông bắc chốn vào kí ức
Chốn vào thủa hồng hoang không duyên không nợ
Theo chúng bạn học trò đi lễ nửa đêm

Mùa Noel không anh
Nghe lá xào xạc ngoài hiên
Từng tiếng rơi tan vào đêm rồi vội vàng biến mất
Như chưa từng tồn tại trên đời

Mùa noel nguyện ước không lời
Mùa Noel ở ngoài cánh cửa
Không giáo đường và Chúa hài đồng nằm trong máng cỏ
Mùa Noel không dành cho em

Mùa Noel không dành cho em
Cũng chưa từng bao giờ hiện hữu
Trong kí ức vẩn vơ cũng chưa từng một lần nhắc nhở
Em và anh cùng cầu nguyện chúa trời!

Hạnh Nguyên: 25-12-2016

3/12/16

THƠ CHO THÁNG MƯỜI HAI

THƠ CHO THÁNG MƯỜI HAI 


Mới đây thôi đã lại hết một năm 
Thời gian cứ lùi thêm vào quá vãng 
Kỉ niệm ngủ yên hay cũng dần quên lãng 
Theo dòng đời trôi dạt phía xa kia 

Chuỗi ngày dài với những bộn bề 
Với những nỗi buồn bụi thời gian phủ kín 
Tháng mười hai níu vòng quay bịn rịn 
Kéo dài thêm nhung nhớ của mùa đông 

Biết thế rồi mang lấy kiếp long đong 
Vẫn muốn có phép màu thay duyên đổi phận 
Vẫn muốn trả hết những khổ đau lận đận 
Với buồn vui cho mây núi gió ngàn 

Đón một năm mới nữa lại sang 
Lại chờ mong những niềm vui sẽ đến 
Tháng mười hai ơi dẫu rằng đời yêu mến 
Thì hãy vui lòng tiễn biệt với mùa đông. 

Hạnh Nguyên: 4-12-2106

18/11/16

KÝ ỨC

KÝ ỨC

Biết bao mùa phượng đỏ sân trường,
Biết bao mùa lá tím yêu thương
Biết bao thế hệ trò khôn lớn
 Bước nối tiếp nhau tới giảng đường

Trải bao mùa qua bụi phấn rơi
Nhiều thêm trên mái tóc bạc rồi
Không quên giây phút nhòa ánh mắt
Gặp lại tuổi thơ rộn tiếng cười

Mai đây trên vạn nẻo đường đời
Thoáng gặp những tấm áo mầu tươi
Chợt nhớ đâu xa từ thủa ấy
Tuổi mới đôi mươi bước vào đời

Trải bao mùa phượng cháy đỏ trời
Bao mùa thu vàng lá rụng rơi
Bao mùa đông đến mù sương lạnh
Là bấy nhiêu mùa phấn - bảng thôi !

Hạnh Nguyên: 18-11-2016

30/10/16

HỒ GƯƠM MÙA THU

HỒ GƯƠM MÙA THU

Gió lạnh chớm về Hà Nội mưa
Súng sính áo khăn co ro trùm đụp
Hồ gươm xanh không còn thấy nắng
Rặng liễu ven hồ thả dáng lơ thơ

Gió lạnh chớm về ghé má hứng mưa
Gieo nhẹ xuống từng viên sỏi nhỏ
Chiều ven hồ hưu hưu cơn gió
Lạnh đầu mùa khép nhẹ mắt nghe mưa

Hạnh Nguyên:30-10

16/10/16

THÁNG MƯỜI

THÁNG MƯỜI 

Đã bắt đầu có những hạt mưa bay 
Tháng mười rồi thu không còn thắp lửa 
Heo may cũng đang về gõ cửa 
Nước ven hồ chiều gợn sóng lăn tăn 

Tháng mười về mùa thu cũng dần tàn 
Những chiếc lá đã bắt đầu vàng úa 
Sương giăng mờ những hàng liễu rủ 
Tháp rùa nghiêng soi in bóng dưới hồ 

Tháng mười về tháng của những vần thơ 
“Xanh xanh thắm bầu trời xanh Hà Nội” 
Ta bên nhau qua mùa thu rất vội 
Vẫn buộc ràng câu nghĩa nặng tình thâm 

Tháng mười rồi nào ai nhớ ai không
 Ai sẽ lại tặng ai chiếc khăn mầu gió ấm 
Khi mùa đông đang dần về rất đậm 
Giã biệt tháng mười tất tả trả hư không!!!! 

Hạnh Nguyên: 16-10-2016

25/9/16

NHỚ ÔNG NGOẠI

NHỚ ÔNG NGOẠI

Sớm nay theo mẹ về quê
Xóm thôn mùa gặt bộn bề thóc, rơm
Dang tay ôm bó lúa thơm
Nhớ ngày xưa cũ trực cơm của bà

Đói nghèo hồi ấy xót xa
Vỡ bờ khai khẩn ông bà làm nông
Sắn khoai nuôi lũ lông nhông
Chạy quanh bờ ruộng trêu ông trêu bà

Bây giờ cái bọn lâu la
Lớn khôn cũng sắp lên bà lên ông
Chẳng còn chân đất chạy rông
Lượn quanh bờ ruộng của ông hôm nào

Ông giờ tít tận trời cao
Chắc thương lũ cháu ngày nào bên ông
Bà thì cũng đã theo chồng
Về nơi cực lạc với ông lâu rồi

Cháu con ở khắp muôn nơi
Hôm nay tụ họp ông ơi hãy về
Gìữ gìn lề lối nếp quê
Chúng con lũ trẻ xưa về - Kính Ông.!

Hạnh Nguyên: 25-9-2016


19/9/16

KHAI GIẢNG

KHAI GIẢNG

 Số phận trao cho chiếc thước thần
Gõ đầu lũ trẻ gieo ái nhân
Kiến thức trên đời là biển rộng
Gắng giúp con em chuyện học hành

 Bắc cầu đưa đón người qua sông
Chẳng quản nắng mưa với nhọc nhằn
Thôi thì cố gắng tròn sứ mệnh
Gặt chuyến đò đầy trồng đức nhân.

 HẠNH :5/9/2016

THỜI LOẠN

LOẠN THỜI!

 Alo !!! Chồng ở đâu? vợ ở đâu?
Ngỡ ngàng nghe tiếng trẻ trâu thì thầm
Danh xưng tu luyện ngàn năm
Thành câu cửa miệng của bầy trẻ ranh.

 Thế thời biết thế mong manh
Vẫn cay trong mũi vẫn lầy trong gan
Chuyện đời biết của nhân gian
Mà sao lòng dạ bất an thế này

 Làm người học chữ, học hay
Mới vừa nứt mắt học ngay làm chồng
Bé con vắt mũi chửa xong
Đã toan làm mẹ đau lòng người sinh

 Vài câu than thở với mình
 Dân tình bấn loạn bất bình vì đâu?!

Hạnh Nguyên:   9/16

21/8/16

THẤY

THẤY

Thấy dòng sông cuồn cuộn sau mưa
Cuốn phăng tất theo cơn nước xoáy
Thấy cánh đồng ngập tràn bờ chảy
Ràn rạt bèo tây loang kín phủ đầy

Thấy sen tàn trên mặt nước nhẹ lay
Còn đâu đây một vài nhành phượng tím
Làm gió thổi bông cỏ may bịn rịn
Níu chân người khi chuyếnh choáng men say

Thấy nắng vàng quay trở lại mùa nay
Nơi những sợi rơm trải dài trên lối nhỏ
Nơi lời hẹn đầu tiên thì thầm trong gió
Một góc xanh xao hương hoa sữa thơm nồng

Thấy hạt sương vương trên làn tóc mai bồng
Thấm đẫm cỏ may một chiều bời rối
Con thuyền tình yêu mệt nhoài dong ruổi
Là thấy thu về trong hơi lạnh heo may.

Hạnh Nguyên: 21/8/16

19/8/16

TẶNG MẸ CỦA TÔI

TẶNG MẸ CỦA TÔI.

Tôi ngẩng đầu ơn tạ cao xanh
Đã cho tôi hưởng ân đức ngọt lành
Bởi đến giờ đây tôi được còn cha mẹ
Được yên bình trong bao bọc thương yêu

Tháng bảy hay mưa , Vu Lan báo hiếu
Thấy mẹ già, cha yếu lòng đau
Mấy mươi năm đã bạc mái đầu
Ơn nghĩa đáp đền mẹ cha không được mấy?

Nghèo khó gian lao khổ đau vẫn vậy
Trọn một niềm nuôi dạy các con
Tuổi dù cao sức khỏe cũng hao mòn
Chẳng quản tấm thân dành cho con tất thẩy

Trong mùa Vu Lan mùa thu tháng bảy
Cài bông hồng màu đỏ thắm lên tim
Lòng thầm tạ ơn về đấng sinh thành
Đã cho tôi có trên đời rất đẹp.

Hạnh Nguyên : 16/8/2016

12/8/16

NHƯ THỂ LÀ THU

NHƯ THỂ LÀ THU

Ta một mình, lặng bước giữa chiều thu
Thổi hơi sương náu sau vòm lá nhỏ
Hà Nội nồng nàn, hồ Gươm lùa vạt gió
Chơi vơi đôi tay muốn bắt cánh chim chiều.

Thu một mình, thu giận tán lá xanh
Cướp nắng ngày xưa nhuộm thành lá úa.
Thu nông nổi, lá rơi đầy trước cửa
Thu lại ôm mình xa xót thủa còn không.

Thu một mình, ta mơ ước viển vông
Gom gió gom mây làm thơ cho trời đất
Mờ ảo thế thôi nhưng là rất thật
Thu nhớ thương, thu lặng bước một mình...

Hạnh Nguyên: 12/8/16

8/8/16

TẶNG BẠN 1C

TẶNG BẠN 1C

Ờ nhỉ bọn mình đã ngoài U50
Đứa có nàng dâu, đứa bồng cháu ngoại
Ngồi bên nhau nhắc về thời xa ngái
Thủa hoa niên cùng đi học làm thầy

Thời trẻ con mười bảy thơ ngây
Ghét cay đắng đứa cứ hay trêu chọc
Giờ gặp lại thì ngồi im như thóc
Chắc nhớ ngày xưa hay bứt tóc đuôi gà

Có người giờ mới thỏ thẻ khai ra
Ngày ấy tớ mê chàng tóc cháy
Sao nó đánh đàn như múa vậy
Quá ngọt ngào vũ khúc Tây Ban Nha

Lại còn thêm chuyện buổi tối la cà
Đi xem phim về đói mờ cả mắt
Trời thì nóng đứa nào cũng khát
Cứ tranh nhau ca nước cạn khô rồi.

Bao năm qua giờ mỗi đứa một nơi
Chẳng thể quên chuyện ngày xưa ngịch ngợm
Nhắc đến nhau là rưng rưng, rơm rớm
Mắt cay sè nhớ mãi thủa hoa niên.

Hạnh Nguyên:  8/8/16

5/8/16

EM BÂY GIỜ CÓ GIỐNG NGÀY XƯA?

EM BÂY GIỜ CÓ GIỐNG NGÀY XƯA???

Em bây giờ chẳng giống ngày xưa
Chẳng dại dột tin mọi lời anh hứa
Cũng chẳng tin TY là bất tử
Bởi tháng năm bia đá cũng phai mòn

Em bây giờ dù rất nhớ mùa đông
Nhưng lại sợ heo may về gõ cửa
Sợ gió rét co ro trong nhung nhớ
Sợ cái mùa lạnh lẽo với cô đơn

Tháng bảy về mưa cứ trút từng cơn
Hoa cỏ lau đã tàn bay cánh trắng
Bên bờ sông nhú vàng bông cải đắng
Mùa đi qua năm tháng vẫn đong đầy

Tại ngâu về nên nắng phải chia tay
Mùi quả chín cay nồng sau tủ kín
Mới đây thôi bóng ai còn bịn rịn
Chờ đến ngâu Ô thước bắc cầu qua

Em bây giờ chẳng giống những ngày xa
Tóc chẳng còn xanh, xuân đời không còn thắm
Chỉ có dấu yêu là vẫn còn trĩu nặng
Mỗi độ Ngâu về đăm đắm nỗi niềm xưa.

Hạnh: 5-8-16

31/7/16

TẶNG BẠN 10A

TẶNG BẠN 10A

Giữa bát ngát núi rừng bề bộn tâm tư
Cùng tuổi ấu thơ bỗng ùa về thủ thỉ
Kỷ niệm thủa xưa của những ngày cũ kỹ
 Chẳng hề phai phôi theo năm tháng chất chồng

Bè bạn bây giờ chẳng cần phải số đông
Chỉ cần thương yêu để bên nhau tề tựu
Mỗi đứa mỗi nơi gặp nhau líu tíu
Bừng sáng nụ cười nồng ấm thân thương

Cùng nắm tay đi chung một quãng đường
Mua vé về tuổi thơ nơi có bờ lau bờ dứa
Nơi có dòng sông, cây phượng già thắp lửa
Với những hẹn hò len lén thủa hoa niên

Cuộc đời chẳng dài không phải chốn thần tiên
Muốn được chung vui xóa già nua tự kỷ
Cùng được tỏ bày chuyện ngày xưa ý nhị
Kẻo tạm biệt rồi thơ ấu vội xa thêm.

Hạnh Nguyên 31/7/16

27/7/16

NƯỚC MẮT CỦA TRỜI

NƯỚC MẮT CỦA TRỜI.

"Sao nước mắt của trời không mặn
 Như nước mắt người rơi xuống khi mưa?".
Ta nhớ ngày bé dại ngây thơ
Cứ thích gội mưa mỗi chiều mùa hạ
 Những dòng nước theo giọt gianh xối xả
Thành bong bóng đùa vui dưới mái hiên nhà.

Mẹ bảo rằng chớ có chạy ra xa
Mưa tháng bảy rất nhiều giông bão
Những tia chớp sáng lòe chao đảo
Là cuống lên bỏ chạy nháo nhào

Nay lớn rồi sao vẫn sợ mưa ngâu
Vẫn cứ thấy chật lòng thương nhớ
Cái thủa xưa một thời trắc trở
Ví tiếng mưa như tiếng nấc của trời

Thấy xót lòng khi ngắm hạt thu rơi
Thương nàng Ngâu đã bao đời chờ đợi
Thương cái nắng bỗng trở nên nông nổi
Đốt mùa thu trong nỗi nhớ xa vời.!!!!

Hạnh Nguyên : 27-7 2016

8/4/16

NHỚ VỀ CHƠI

NHỚ VỀ CHƠI!

Anh nhé ngày xuân sắp cạn rồi
Cánh hoa gạo đỏ đã lại rơi
Bến quê neo đậu con thuyền nhỏ
Sẽ lại ra khơi phía mặt trời

Mưa xuân trải bụi khắp mọi nơi
Hoa xoan tim tím tựa mầu trời
Trông xa như tấm khăn choàng mỏng
Khoác nhẹ vai hờ của em tôi

Gió nồm - mưa bụi cũng hết thôi
Nắng vàng rón rén ghé sang chơi
Mấy chùm gạo thắm bừng sắc đỏ
Ờ nhỉ! Thì xuân sắp cạn rồi

Nhớ lời ước hẹn lúc chia phôi
Hễ nghe xoan ghẹo ngỏ lời mời
“ Lấy nhịp chiêng reo làm duyên cớ”
Dù xa mấy nẻo gắng về chơi!!!!

Hạnh Nguyên: 8 /4 /2016

TẶNG

VIẾT TẶNG ANH NGÀY SINH NHẬT THÁNG BA

 Muốn dành tặng anh một phút bình yên
Chỉ có riêng mình thôi ngắm trời xuân xanh thắm
Để được nói thì thầm một câu ‘thương lắm”
Mái tóc nhuộm màu khi năm tháng dần qua.

Viết tặng anh ngày sinh nhật tháng ba
Tháng của mùa xuân của mùa hoa gạo nở
Tháng của nàng Bân của mối tình dang dở
Đan mãi chửa xong chiếc áo ấm tặng chồng

Tặng cho anh chút lạnh của mùa đông
Còn sót lại sau những ngày sương muối
Tặng cho anh con tim em đắm đuối
Giây phút mặn nồng quấn quýt bên anh

Xin tặng riêng anh còn lại những ngày xanh
Những thổn thức chỉ bên anh mới có
Những mong ước được bên anh muôn thủa
Và cả những dại khờ của con bé yêu anh!!!

THÁNG BA CHẲNG CÓ GÌ VUI

THÁNG BA CHẢ CÓ GÌ VUI! 


Hôm qua lòng tự nhủ lòng 
Thôi thì viết lấy vài dòng thơ vui 
Vừa là trả nghĩa cho đời 
Nữa là ra vẻ thức thời - tháng ba 

Đần người ý tứ chẳng ra 
Bực mình đâm ghét đóa hoa vô tình 
Vô duyên cứ đẹp cứ xinh 
Để mình chẳng dám ngắm mình trong gương 

Rủi may là chuyện vô thường 
Lấy đâu thảm gấm trải đường em đi 
Giận hờn cũng bởi yêu vì 
Trách ông xanh bắt xuân thì đa đoan 

Đầy vườn tím rụng hoa xoan 
Tháng ba mỏng mảnh nỗi buồn bỏ rơi 
Nắm tay giữ sợi tơ trời 
Đêm không trăng - họa vài lời ngu ngơ...

Hạnh Nguyên: 8-3-2016

5/3/16

NỖI BUỒN NÀO?!!!

NỖI BUỒN NÀO???!

Nỗi buồn nào để lại phía trời em
Khi mùa xuân không cùng ai dạo phố
Phải chăng đã qua mùa lá đổ
Gió phôi phai theo lá cuốn cuối gành

Nỗi buồn nào để lại phía trời anh.
Phải chăng đó là lời em hứa.
Sẽ chẳng khi nào rời xa anh nữa.
Dù hôm nay lời hứa chửa phai phôi !

Có nỗi buồn nào trong đêm chơi vơi.
Khi ánh mắt em long lanh như hồ nước.
Hai con người cùng rủ nhau đếm ngược.
Yêu, Không yêu! trên thanh gỗ ghép cầu.

Có nỗi buồn nào se thắt thẳm sâu.
Trong ngày mưa ngâu đẫm trời tháng bảy.
Nơi trời em nỗi buồn là anh đấy.
Nơi mái tóc dài không trói được bùa yêu.

Hạnh Nguyên: 2/3/16

23/2/16

LỠ THƯƠNG

LỠ THƯƠNG!!!

Quá nửa giêng trời lất phất mưa bay!
Chùa Thầy, Chùa Hương vào ngày khai hội
Xúng xính áo khăn dùng giằng đắm đuối
Nao nức rộn ràng khắp chốn thôn quê

Miền trung du rừng cọ đồi chè
Trái gái giao duyên ngọt câu xoan ghẹo
Dù đi muôn nơi dù về muôn nẻo
Đất tổ quê mình đẹp nhất người ơi!!!

 Lúng liếng mắt nhìn vạt áo buông lơi
Non ốc, Thậm thình xốn sang câu hát
Nghĩa Lĩnh- Đền Hùng khói hương ngào ngạt
Neo gọi lòng người về lại Thao giang

Hoa gạo long đong thả cánh chiều sang
Rực đỏ tháng giêng thắm mùa lễ hội
Sắc bùa đêm trăng khiến lòng bối rối
Chót lỡ thương rồi chẳng dại xa đâu! !!!

Hạnh Nguyên: 22/2/16

20/2/16

MỘC MIÊN NỞ SỚM

MỘC MIÊN NỞ SỚM 

Ừ ! đã lâu lắm rồi mình chửa về thăm! 
Nơi vườn cũ hoa đã tàn héo hết 
Đào, mai nở rộ ba ngày tết 
Giờ ra giêng chỉ thấy tím hiên nhà 

 Từng chùm sầu đông thả cánh thướt tha 
Giục giã đám trẻ con mải mê trẩy hội 
Chiếu chèo ngày xưa đã thay trò vui mới 
Đôi ba gốc bàng nụ nở kín biếc xanh

 Đã lâu rồi chẳng còn thức tàn canh
 Nghe tích tắc tiếng đồng hồ gõ nhịp 
Lòng khắc khoải sợ ngày qua đi mất
 Hừng đông lên lại mê mải ngóng tìm 

 Đã lâu rồi chẳng rạo rực con tim 
Ơ hay nhỉ bỗng nghe lòng nức nở 
Xuân đã gần qua mộc miên đang thắp lửa 
Nhủ thầm “ Ừ lâu lắm rồi mình chửa về thăm”! 

 Hạnh Nguyên. 16/3/15

NHỐT EM

NHỐT EM 

Anh đặt em vào trong trái tim anh 
Ở yên đấy đừng vẫy vùng cựa quậy 
Trái tim anh chẳng hào hoa bóng bẩy 
Nhưng rất thênh thang rộng chỗ em nằm 

Anh thả em vào cái ao nhà anh 
Ở yên đấy đừng mộng mơ bảy nhảy 
Hãy là đóa sen thơm chiều tháng bảy 
Chớ vượt vũ môn cá chép hóa rồng

 Anh nhốt em vào đôi mắt mênh mông 
Nhuộm màu thời gian dãi dầu mưa nắng 
Đôi mắt của tháng năm mơ mộng 
Ước dành cho em trọn vẹn đời mình. 

Hạnh Nguyên: 11/15

ÁO BÂY GIỜ ĐÃ XA

ÁO BÂY GIỜ ĐÃ XA 

Chẳng còn như ngày xưa 
Thổi cháy niềm mơ ước 
Giấc mơ tôi thuở trước 
Theo Đông lùa Áo ai 

Lần theo những tàn phai 
Giữa chiều mưa trên phố 
Thấy lòng rưng rức nhớ 
Những ngọt ngào bên anh! 

Ừ tuổi chẳng còn xanh 
Yêu thương giờ cũng khác 
Những nỗi niềm huyễn hoặc 
Vẫn bên ta song hành 

Đông đến mình ta lạnh 
Những lời yêu thủa nào 
Đi về miền hư ảo 
Áo bây giờ đã xa. 

Hạnh Nguyên : 12/15

KIẾP BÈO

KIẾP BÈO

 Trôi dạt trên sông một cánh bèo
Theo sóng nổi chìm sống lắt leo
Dập dềnh luồn lái cùng dòng chảy
Úa héo hạn khô quấn chân chèo

Xênh sang danh giá may nhờ nước
Cao ngạo huênh hoang mượn oai mèo
Cố vươn thấp cổ không quá đất
Gắng soãi đoản chân ngã cỏng quèo.

14/2/16

GIẤC MƠ HÃO HUYỀN

GIẤC MƠ HÃO HUYỀN!!!! 


 Em mơ mình thật đẹp!!! 
Ai cũng phải ngắm nhìn 
Cứ tươi xinh như thế 
Khiến có người phát ghen! 

 Bao nhiêu chàng cứ khen 
Bao mắt nhìn đắm đuối 
Bao nhiều người ngóng đợi 
Một câu em trả lời... 

 Cứ tưng tửng thế thôi 
Em cười thầm ngạo nghễ 
Ai dở hay mặc kệ 
Chỉ riêng mình anh thôi!!! 

 Trời đất cho kết đôi 
Trải qua nhiều sóng gió 
Vẫn bên nhau hạnh ngộ 
Vui duyên may suốt đời.....

Hạnh Nguyên: 14/2/16  

10/2/16

CẢM TÁC ĐẦU XUÂN

CẢM TÁC ĐẦU XUÂN

Năm mới đến con đã già bố nhỉ!?
Nên nao lòng khi bố chẳng như xưa
85 xuân tuổi tác già nua
Bên con cháu giờ mắt mờ chân chậm

Nhiều xuân trước khi con còn bé bỏng
Mỗi xuân về mong bố gói bánh trưng
Náo nức  chờ bố đốt pháo đón mừng
Rước chúa xuân vào nhà chào năm mới

Mấy mươi năm giờ tuổi cao sức mỏi
Bố vui cùng con cháu đón mùa sang
Cầu cho gia đình ta thịnh vượng an khang
Cháu con mỗi năm càng tấn tới

Con cầu chúc bố mẹ sang năm mới
 Sức khỏe dồi dào bách lão giai niên
Để cháu con gia đình mãi được đoàn viên
Trong vòng tay bình yên của bố mẹ.

Hạnh Nguyên: 9/2/16

7/2/16

MƯA SƯƠNG

MƯA SƯƠNG

 Mịt mùng buông sợi tơ vương
 Mưa sương ướt lối con đường vẫn qua
 Lạnh lùng gió cuốn mây xa
Ánh đèn lữ khách nhập nhoà liêu trai

 Bốn bề đồng vắng rộng dài
 Gió lùa khe áo tóc mai ướt dầm
Lâm thâm sương muối trắng đồng
Mạ non từng vạt tách mần nhú lên

 Đồng quê vào vụ cấy chiêm
Bàn tay các chị sạm đen dấu bùn
Quá trưa trời vẫn mù sương
Vùi trong ướt lạnh trên đường sớm nay

 Nghe như trở gió heo may
Cuối đông cành lá khô gầy hắt hiu
Vài nhành đào sớm khoe màu
Hình như xuân đã về đâu rất gần...

Hạnh Nguyên: 7/2/15

.
.
.