MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

26/9/17

LẠM THU

LẠM THU

Suốt ngày chỉ trích lạm thu
Phụ huynh bối rối thầy cô phiền lòng
Thôn đoài cho đến thôn đông
Ánh mắt ngi ngại dõi trông nhà trường

Bởi nhà nước chửa kỷ cương
Lạm thu nên mới nhiễu nhương mọi đường
Chi tiêu là chuyện bình thường
Rõ ràng mạch lạc xem thường được chăng?

Cũng vì phép nước dễ dàng
 Bỏ mặc các trường tự lấy mà chi
Nào điện, nào nước, vê xi
Nào thì bảo vệ rồi thì sửa sang.... .

Ngân sách chẳng cấp tự làm
Thế thì không nhẽ giáo làng chi ra
Giáo làng công việc bao la
 Thứ gì cũng phải tính ra bằng tiền

Thế nên các vị phụ huynh
Cần phải đóng tiền phục vụ cho con
Nếu muốn mọi việc vuông tròn
Các vị giám sát trường còn lạm sao?
26-9

24/9/17

ĐIỆU

ĐIỆU

Nghiêng người nhìn suốt một đời
Điệu đàng rũ bỏ những lời thị phi
Xênh xang áo rủ xuân thì
Một câu đào liễu cớ gì còn không!.

Mấy ai tìm được diêu bông
Để cho loan phượng trên đồng có đôi
Dịu dàng trong nắng màu tươi
Đơn côi vẫn cứ nụ cười làm duyên

Ví dầu ngồi tựa mạn thuyền
Ngó ra ngoài lái trăng lên cuối trời
Cúi đầu nghe tiếng lá rơi
Hình như thu đã dạo chơi bên thềm.

Hạnh Nguyên : 24-9-2017

22/9/17

NÁT RƯỢU

NÁT RƯỢU

Mình gầy như cái que
Râu loe hoe lởm chởm
Ngất ngểu qua mỗi sớm
Hàng phở lại hàng cơm

Chém gió nổ om xòm
Say sưa cùng hội bợm
Tiền bao nhiêu cũng ít
Nướng sạch vào ma men

Người lạ lẫn người quen
Bất kể ai cũng gạ
Dô đi nào cho đã
Giật giật chìa bắt tay

Chân bước như cò quay
Disco còn phải chạy
Một bữa nhậu cả ngày
“Quên đường về quê mẹ”

Xà vào đâu cũng khoe
Nào thì “Dâm dương hoắc
” Nào “Bìm bịp”,”Ong non”
Nào “Bầu đá”,” Sâu con”

Nào men tầu, men lá
Nào ngô nếp “sán lùng”
Nào con, quả lung tung
Thứ nào cũng “ Ngon tuyệt”

Vợ con nghèo xác kiết
Bố mẹ già chẳng hay
Tối ngày trong men say
Mang tiếng đời vô dụng.

22-9

7/9/17

DƯ ÂM

DƯ ÂM

Đầu thu nắng bớt đậm đà
Chắc là lưu luyến chưa qua giã từ
Dư âm một chút ưu tư
Cơn mưa cuối hạ say mơ mắt huyền

Đong đưa chiếc lá bên rèm
Nắng vờn góc phố soi trên tường vàng
Mái nghèo bụi phủ thời gian
Khói bay từ những gian hàng rêu phong

Soi mình nghiêng xuống dòng sông
Chiếc thuyền nan gõ nhịp cùng sóng xô
Lung linh vạt nắng giao mùa
Trốn trong vòm lá gió đùa xôn xao

Nắng thu nhuộm rám má đào
Dấu đi búi tóc ngả mầu hơi sương
 Gom về từng sợi tơ vương
Phơi giùm nỗi nhớ cho người phương xa.

Hạnh Nguyên: 7-9-2017

.
.
.