MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

25/10/11

LỠ MAI EM CHẾT

LỠ MAI EM CHẾT ANH CÓ BUỒN KHÔNG?
 " Nếu mai em chết anh có buồn không …" Lời bài hát như một vết cứa. Hoàng hôn dần buông xuống. Chiều đầu đông hưu quạnh. Trong quán cà phê nhỏ ven sông càng khiến cho nỗi buồn đăc quánh. Lác đác những cặp đôi đang dìu nhau dạo bước trên con kè đê sông hồng. Dưới sông ánh mặt trời lãng đãng. Con đò buồn vỗ mạn nước như than khóc rỉ rả. Tách cà phê đắng ngắt nhỏ từng giọt , từng giọt. Bài hát cứ cứa mãi, cứa mãi không nguôi vào trái tim đau khổ “ Sao anh không đến khi em còn sống - sao anh không nghĩ khi đời tuyệt vọng. Phố đông có người ta vui - còn em một bóng trông mong”. Ừ nhỉ một bóng trông mong. Cái mong ngóng ngày nào cũng diễn ra như thể không có nó thì ta sẽ chết. Vậy nếu ta chết thật thì sao? Anh có khóc không??? Màn đêm buông xuống mới 6h thôi mà sao đã thấy mù mịt bóng đêm. Mùa đông đang len lỏi vào từng thớ da thớ thịt. Chợt thấy rùng mình ớn lạnh phải chăng là cái lạnh của tiết trời hay cái lạnh của đơn côi thấm vào da thịt? “ Lỡ mai em chết anh khóc nhiều không? sao không âu yếm khi em còn sống…” Thì đấy đã nghe, đã nhìn thấy giọt nước mắt đắng đang nhỏ giọt xuống ly cà phê tí tách. Hãy nếm đi giọt nước mắt của anh. (một chiều đầu đông buồn) HN: 25/10/11

20/10/11

CÒN MÃI NHỮNG DẤU YÊU

CÒN MÃI NHỮNG DẤU YÊU

 Anh biết đấy em còn yêu anh mãi
Dù năm cùng tháng tận vẫn còn yêu
Em rất yêu nên thiết tha rất nhiều
Một đốm lửa thắp lên môi khô héo

 Ngày anh đến trao nồng nàn lưu luyến
Vòng tay anh ru ấm một tình yêu
 Lạc trong mơ tình êm ái phiêu diêu
Chìm trong mắt là người yêu say đắm

 Ngày bên nhau sánh vai trong yên lặng
Giữa thiên đường hạnh phúc trao duyên
Trao nụ hôn trao hẹn ước thề nguyền
Dẫu tận thế tình ta không thay đổi

 Cây đã qua mùa thay lá vàng rơi
Trên con đường ngày nào anh tới
 Em tha thẩn bước qua chiều dần tối
 Đếm lá khô còn rớt lại trên cành

 Nhớ nhung rất nhiều dầu biết mong manh
 Yêu anh lắm làm con tim khờ khạo
 Thiên đường xưa dấu yêu mùa giông bão?
 Đã hẹn thề nên mãi thuộc về nhau.

 Đã trao yêu ngọt đắng chẳng phai màu
 Ươm hy vọng cho một ngày vui tới
Anh trở lại cho tình thêm đắm đuối
Để dấu yêu luôn thắm mãi bên đời

 HN : 20/10/11

16/10/11

THƯƠNG NHỚ CHỈ RIÊNG ANH

THƯƠNG NHỚ CHỈ RIÊNG ANH

 Hơn một lần em nói tiếng cảm ơn
Nhưng em biết anh chẳng cần điều ấy
Trái tim em- Anh chỉ cần có vậy
Đập rộn ràng mỗi lúc nhớ về anh

 Em cảm ơn đã cho em được yêu
Được chia xẽ với những gì anh có
Được mơ ước và ngày đêm được nhớ
Đến một người yêu nhất -chính là anh !

 Tình yêu anh như vạt nắng lunh linh
Chiếu rực rỡ bên đời em tăm tối
Bao ước muốn bao điều thầm nói
Đã trao hết rồi tất cả tin yêu

 Ngày không anh cuộc sống chẳng bình yên
Sáng tối một mình âm thầm lầm lũi
Không chờ mong chẳng ước ao khắc khoải
Cũng chẳng giận hờn vì có nhớ ai đâu

 Nên rất chân thành em nói cảm ơn Anh
Đã cho em một trái tim tươi mới
Đã cho em được có người chờ đợi
Một khoảng trời thương nhớ chỉ riêng anh

 HN: 16/10/11

7/10/11

THẮM MÃI TÌNH TA

THẮM MÃI TÌNH TA

 Thu đã qua rồi...anh ơi biết không?
Đông lại đến ngày càng thêm lạnh giá
Cây vườn cũ đã đến mùa thay lá...
Vẫn còn đây những say đắm ngọt ngào?

 Nơi ấy giờ này...Phố có đông người qua ?
Lá có rơi trên hành lang ghế đá?
 Mưa tím trời buồn. Mưa bay lã chã..
Em cứ nhớ hoài ngày ấy - hôm qua? 

Ngày lại ngày lặng lẽ trôi qua
Tháng tiếp tháng...Mùa lại mùa vội vã?
 Gió cứ thổi chiều nay sao đến lạ!
 Kỷ niệm ùa về lòng chợt thấy bâng khuâng..

Muốn anh về mình mãi bên nhau...
Như đêm qua chiêm bao em thây..
Tỉnh giấc giữa đêm...sao mà nhớ vậy
Lòng gặng hỏi lòng anh có nhớ em không?

Tình chúng mình vẫn mãi mãi thắm nồng...
Cho mùa đông trái tim thôi lạnh giá...
Ngày ấm áp hơn đêm sẽ không dài quá
Anh hãy về - thêm thắm mãi tình ta...

 HN : 7/10/11

1/10/11

RƯỢU VÀ THƠ

                                      
THƠ VÀ RƯỢU

Anh ngồi hóa rượu thành thơ
Gửi em nhưng lúc thẫn thờ vì yêu
Anh ngồi hóa rượu thành chiều
Gửi em thành nụ hôn liều say sưa

Anh ngồi hóa rượu thành mưa
Gửi em những lúc tiễn đưa chiều nào
Anh ngồi hóa rượu thành sao
Gửi em bao nỗi ước ao đợi chờ

Em ngồi hóa rượu thành tơ
Vòng quay con tạo tương tư tháng ngày
Em ngồi hóa rượu thành mây
Gửi anh bóng mát những trưa oi nồng

Em ngồi hóa rượu thành sông
Gửi bao thương nhớ vào lòng biển khơi
Rượi thành bao thứ người ơi
Để ta nói mãi những lời tình yêu.

HN:  1/10/11 ( Một ngày mưa)

.
.
.