MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

31/3/12

THÁNG TƯ VỀ










THÁNG TƯ VỀ




Hoa loa kèn em cắm chờ anh
Anh không đến từng nụ hoa cứ nở.
Cứ hào phóng thả hương theo gió
Làm sao dồn bắt lại mùi hương.

Hoa loa kèn chẳng đợi được anh
Những cánh trắng xanh xao nghĩ mình có lỗi.
Em muốn khóc vì sao không giữ nổi
Dăm nụ hoa trong e ấp dịu dàng.

Hoa vô duyên hay là em vô duyên?
Những cánh hoa chẳng thể gọi anh được,
Chỉ đợi chờ anh trong câm lặng.
Nhưng em biết nếu chiều nay anh đến

 Trong không gian vẫn còn chút hương thầm




31/3/12.























29/3/12

CHẲNG AI HƠN EM TRONG KIẾP NÀY ĐÂU




                          CHẲNG AI HƠN EM TRONG KIẾP NÀY ĐÂU

Em dáng nhỏ về trong mưa hạ
Mang theo màu mắt lạ mây trời
Và đây hoang vắng bên đời
Thiếu em mới biết buồn vui nghĩa gì

Người tô đậm bờ mi lãnh đạm
Nét kiêu sa làm xám hồn tôi
Dù cho thoi hết chỉ rồi
Sao còn vời vợi bóng soi cuối đường

Lối em qua còn vương mùi tóc
Đường em đi cỏ mọc lâu rồi
Rong rêu phong kín tình tôi
Thiếu em là cả cuộc đời hoang vu

Tôi ở lại ngục tù tâm tưởng
Đốt lửa soi phương hướng nơi nào
Đuốc tàn theo gió lao xao
Rã rời muôn triệu tế bào trong tim

Tàn canh bạc nghe mình mỏi mệt
Trắng bàn tay thôi hết mộng ngời
Đã im những tiếng đón mời
Bước chân lạc lối suốt đời mộng du

Còn lại chút tình hư lãng bãng
Cũng nhạt dần theo áng hoàng hôn
Đêm nghe tiếng sói ru hồn
Tận cùng tim óc nỗi buồn chơi vơi

Có những lúc trong lời gió hú
Nghe hồn theo thác lũ trên ngàn
Cuộc tình thôi đã muộn màng
Rượu cần bản thượng ứa tràn nét môi

Tôi lại say để rồi quên hết
Chẳng ai hơn trong kiếp này đâu
Vết hằn còn mãi niềm đau
Em đi đi để nỗi sầu riêng ta .


Hạnh Nguyên:  29/3/12
.

27/3/12

TỪ KHI NHẬN LẤY PHẦN THUA




TỪ KHI NHẬN LẤY PHẦN THUA

 Từ khi nhận lấy phần thua 
 Tôi vào chỗ khuất, tranh đua mặc đời 
 Bồng bềnh tâm khảm triền khơi 
 Bỗng nghe tiếng gọi à ơi ngọt lừ 

 Đâu là thật, đâu là hư 
 Nhớ lần tỉnh mộng đau nhừ xác thân 
 Đã quên cung cách ân cần 
 Quên lời nói ngọt quên phần đón đưa 

 Tôi quen bóng tối dư thừ 
 Cái lòng sợ nắng ngăn ngừa bước đi 
 Thật ra cũng chẳng còn gì 
Để cho để nhận thôi thì lặng câm

Hạnh Nguyên : 27/3/2012

22/3/12

EM TỪ GIÃ

        

 Một bài thơ rất hay của nhà thơ Nga Puskin nếu bạn đã từng đọc thì chẳng bào giờ quên được. Một cuộc chia ly không hẹn ngày trở lại để lại trong lòng người tiễn biệt nối nhớ chẳng bao giờ nguôi ngoai. Những dòng lệ tuôn rơi của người đàn ông khiến lòng ta se sắt. Có nỗi đớn đau nào bằng nỗi đau đớn phải chia ly 
  Em từ giã dải bờ đất khách                                                             
Để thở về chốn cũ xa xôi                                                           
Trong giây phút buồn đau nhớ mãi                                                           
Đứng trước em anh để mặc lệ rơi

Hai bàn tay của anh lạnh giá 
Cố giữ em chẳng muốn để em đi 
Anh thổn thức xin em đừng vội vã.
Cắt phút giây đau đớn biệt ly. 

 Những tưởng sẽ xa nhau mãi mãi chỉ còn lại lời hò hẹn về một miền đất khách quê người Nơi có giàn ô liu mát rượi nhưng biết là khi nào nhỉ? xa vời diệu vợi làm sao. Lời ước hẹn tuy có vẻ là chắc chắn nhưng cái hôn vội dứt kia đã nói lên một sự chia li không gì cứu vãn nổi:
Nhưng làn môi của em vội rứt 
Bỏ cái hôn đau khổ xót xa; 
Em gọi anh về miền đất khác 
Bỏ quê hương đầy ải mịt mờ Em thủ thỉ : 
ngày mai gặp lại 
       Dưới bầu trời muôn thủa ngát xanh 
Dưới bóng cây ô liu mát rượi 

TTa sẽ hôn nhau lại, hỡi anh ! 
 Như đã dự đoán trước nơi có nhiều hứa hẹn hạnh phúc viên mãn kia đã cướp đi người yêu dấu. Nàng đã yên giấc ngủ ngàn năm, tất cả đã chôn vùi dưới nắp áo quan. Ôi còn gì đau đớn cho bằng!!! chiếc hôn hội ngộ không bao giờ có nữa đã xa rồi tất cả đã vĩnh viễn rời xa 
        Nhưng chao ôi, 
nới có đầy nắng chói, 
Vòm trời cao thăm thẳm biếc xanh.
 Nơi trên nước, ô liu ngả bóng.
 Em đã yên giấc ngủ ngàn năm. 
Và nhan sắc, nỗi niềm đau khổ 
Mất đi rồi dưới nắp áo quan 
Cũng với cả chiếc hôn hội ngộ… 
 Nhưng anh chờ, còn nợ đó, hỡi em ! 
 Đọc song bài thơ cảm nhận của bạn thế nào ? Tất cả hãy thực hiện khi còn có thể.Tương lai là một khái niệm mơ hồ nếu hôm nay ta không làm thì biết còn ngày mai để thực hiện điều đó nữa hay 

   

16/3/12

THÁNG BA


THÁNG BA

 Đêm không trăng em ngồi nghe bài hát về trăng
 Ngày cuối tháng ngân dài cơn mưa rả rích
 Em lại ngồi một mình mân mê những tờ lịch
 Tháng ba trên tay mỏng mảnh nỗi buồn

Hoa xoan nào nhè nhẹ khẽ buông
 Gió cuốn về bên em, đất nở òa bông cúc tím
 Ngày xưa – ngày nay tan vào nhau, thành kỷ niệm
 Nắm chặt bàn tay, em giữ sợi tơ trời

Đêm không trăng bài hát về nỗi nhớ
 Những lời yêu nhạt nhòa dưới cơn mưa không lạ
 Tháng ba, cây chưa kịp mang cho mình chiếc áo choàng màu lá
 Em vẫn chưa thể dệt cho mình chiếc áo khoác màu Anh

                          16/3/2012

15/3/12

MÙA HOA GẠO




       Nếu một ngày em quay lại tháng ba

       Về quê cũ đất đai một thời cằn cỗi
        Nơi tuổi thơ trôi qua rất vội
       Nhớ nhặt giùm tôi một cánh gạo cuối làng
        Nếu một ngày em về lại lang thang
        Hoa gạo đổ tháng ba giữa trời rực rỡ
        Cầm một bông gửi cho tôi nỗi nhớ
        Tự thủa nào đã quên cả mùi hương
         Nếu một ngày em về cuối con đường
        Từng cánh hoa thắp cháy trời màu đỏ
         Bao năm qua chưa quay về xóm nhỏ
         Chợt nặng lòng năm tháng tha phương
         Nếu một ngày em còn biết nhớ thương
         Hãy quay về gốc cây ngày xưa ấy
         Kỷ niệm bâng quơ vẫn còn để lại đấy
         Lại đau đáu lòng, những ngày cũ lao xao
          Nếu một ngày lại thấy nao nao
         Tháng ba gọi , hoa gạo nở đầy con đường cũ
          Em hãy về cùng tôi và nhắn nhủ
          Vẫn nhớ một mùa hoa gạo đỏ thôn quê.                                                               
           

12/3/12

MƠ VỀ NƠI XA VẮNG



Mơ về nơi xa vắng
Em lại làm thơ về nỗi cô đơn
Làm thơ về một thời xa vắng
Mình không sánh đôi trên con đường đầy nắng
Gió trở mùa khô héo hanh hao
Em làm thơ về thủa chưa có nhau
Nỗi khát khao được hôn môi hôn mắt
Nỗi mong ước một vòng ôm xiết chặ
tMột bờ vai cho em tựa mái đầu

Em làm thơ về thời chưa có nhau
Những khổ đau một mình anh gắng chịu
Em làm thơ về một thời xa ngái
Thủa loài người chưa hề biết thương đau

Em làm thơ về thời chưa có nhau

Mơ sánh đôi cùng nhau trên con đường nhỏ
Miền quê em với ngút ngàn hoa cỏ
Cánh diều chiều đón gió lao sao

Em làm thơ về một câu ca dao
Đem giải yếm bắc chiếc cầu thương nhớ
Mái tóc dài làm bùa yêu muôn thủa
Em buộc chặt đời mình vào thương nhớ đời anh

Hạnh Nguyên:  12/3/2012

9/3/12

LỜI KHÔNG NÓI






                                      LỜI KHÔNG NÓI


Đã bao lần em thầm nói với anh

Hãy vòng tay ôm lấy em chặt nhé
Hãy giữ lấy đừng để em bước quá
Em bước đi rồi chẳng quay lại được đâu


Đã bao lần em muốn nói cùng anh
Hãy cho nhau thật nhiều khi có thể

Khi tất cả vẫn còn chưa muộn thế
Khi trong lòng ta còn muốn trao nhau


Đã bao lần em thầm nói với anh
Hãy cho em là người duy nhất

Trong trái tim của anh rất chật
Để chúng mình không phải nói xa nhau


Đã bao lần rồi chẳng hiểu vì sao
Em câm lặng để cho anh tự hiểu
Em không nói những điều em muốn nói
Bởi với anh em không thể xa rời


Đã nhiều lần nhiều lắm anh ơi
Em rất muốn anh giữ em thật chặt

Như thể em là người duy nhất

Trong trái tim anh dù biết thế quá nhiều.


                                Hạnh Nguyên: 9-3-2012





6/3/12

NỖI NHỚ

               NỖI NHỚ 
 ( Chúc mừng ngày 8 -3)

 Không thể bảo với anh rằng em nhớ 
 Chỉ nói vu vơ hình như trời đã chuyển mùa.
 Không thể nói với anh đừng buồn nhé 

 Chỉ muốn ngồi xuống bên những lúc không vui 
Không nói sẽ chờ anh trở lại 
Chỉ chạy theo người qua những cơn mưa 
Không bảo rằng anh ở lại đi 

Nếu đó là điều anh muốn, thì hãy cứ làm 
Không tin rằng trên đời có gì là bất biến 
 Chỉ biết rằng có những thứ rất khó đổi thay. 
 Không khóc ngày nắng Chỉ cười ngày mưa 

Không nói muốn ở bên anh ngày gió 
 Chỉ bảo rằng rồi mọi sự sẽ qua. 

 6/3/2012

4/3/12

TIẾU NGẠO

               TIẾU NGẠO 

 Em vê điểm phấn lại tô son 
Ngạo với nhân gian tiếng cười giòn 
 Người cũ xa rồi ôm mối hận 
Ân tình dâng cả khối tình con 

 Em về trong gió lạnh héo hon 
Trong mùa heo hút giấc mơ mòn 
Đào huyệt chôn vùi xưa ước mộng 
Cho lòng bớt lạnh lúc giao loan 

 Em đấy người yêu của ta ơi 
Người đã trao anh những tuyệt vời 
Với tay kéo thử tàn li biệt 
Một giấc xuân nào cho thảnh thơi 

 Điểm phấn tô son ngạo với đời 
Người tình chia mãi chốn xa sôi
 “Em về điểm phấn tô son lại 
Ngạo với nhân gian một nụ cười” 

                 HN: 4/3/201

2/3/12

CHỈ LÀ ANH


CHỈ LÀ ANH

Đêm rất lạnh một mình em thao thức
Nhớ về anh ,em nhớ lắm anh ơi!
Nhớ bàn tay em dịu dàng anh nắm
Nhớ bờ môi say đắm ân tình
Em nhớ anh nhớ bóng nhớ hình
Nhớ anh nói lời trao tình tha thiết,

Cho đến bây giờ em mới biết.
Vì sao em ở cõi đời này
Là để gặp Anh và để được yêu.
Em muốn uống tình anh bằng tất cả mê say
Để hương anh lan tỏa khắp thân này.
Và em biết thế nào là hạnh phúc
Là yêu anh và được anh yêu

Những vần thơ khập khiễng ngu ngơ
Chẳng nuột nà như Xuân Quỳnh Xuân Diệu
Nhưng là những lời thương yêu em muồn nói
Nhũng chân tình tha thiết của lòng em
Gửi đến anh người em yêu duy nhất
Đó là anh Anh ạ! chỉ là anh!!!!.

.
.
.