Em dáng nhỏ về trong mưa hạ Mang theo màu mắt lạ mây trời Và đây hoang vắng bên đời Thiếu em mới biết buồn vui nghĩa gì
Người tô đậm bờ mi lãnh đạm Nét kiêu sa làm xám hồn tôi Dù cho thoi hết chỉ rồi Sao còn vời vợi bóng soi cuối đường
Lối em qua còn vương mùi tóc Đường em đi cỏ mọc lâu rồi Rong rêu phong kín tình tôi Thiếu em là cả cuộc đời hoang vu
Tôi ở lại ngục tù tâm tưởng Đốt lửa soi phương hướng nơi nào Đuốc tàn theo gió lao xao Rã rời muôn triệu tế bào trong tim | Tàn canh bạc nghe mình mỏi mệt Trắng bàn tay thôi hết mộng ngời Đã im những tiếng đón mời Bước chân lạc lối suốt đời mộng du
Còn lại chút tình hư lãng bãng Cũng nhạt dần theo áng hoàng hôn Đêm nghe tiếng sói ru hồn Tận cùng tim óc nỗi buồn chơi vơi
Có những lúc trong lời gió hú Nghe hồn theo thác lũ trên ngàn Cuộc tình thôi đã muộn màng Rượu cần bản thượng ứa tràn nét môi Tôi lại say để rồi quên hết Chẳng ai hơn trong kiếp này đâu Vết hằn còn mãi niềm đau Em đi đi để nỗi sầu riêng ta .
Hạnh Nguyên: 29/3/12 |
tinhtho thăm bạn, thơ bạn rất hay, mến chúc bạn ngày mới an lành.
Trả lờiXóa