GÁNH NẶNG THỜI GIAN
Tháng năm trôi chảy dần qua
Người quen người lạ cũng ra nhạt nhòa
Những người từng sống bên ta
Thề non hẹn biển cũng xa xôi rồi
Đã từng ôm lấy không rời
Cũng đi lẫn giữa biển người mênh mông
Tình không thắng được thời gian
Làm sao thắng nổi gian nan cuộc đời
Gắn bó cũng chỉ một thời
Nếu không cảm thấy an toàn là thôi
Mãi đi đến tuổi nào rồi
Cũng mong ổn định thảnh thơi an lành
Đôi khi hoài niệm ngày xanh
Chẳng còn đủ chút khùng điên theo người
Thế nên hạnh phúc nhất đời
Khó khăn hoạn nạn có người đưa tay
Những khi mệt mỏi ốm đau
Có đôi vai để tựa vào thế thôi.
Bình bình đạm đạm an vui
Đi qua năm tháng cuộc đời là tiên
8-11
8/11/17
GÁNH NẶNG THỜI GIAN
.
.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét