“ Trong cuộc đời có nhiều điều đáng nhớ và nhiều thứ đáng quên nhưng với tôi ngày hôm nay không bao giờ quên được” Đã qua mùa lá rụng tả tơi Cây khô cành khẳng khiu trước gió Mùa đông lạnh cũng là mùa hạnh ngộ Ta đến bên nhau trao trọn mối duyên lành Mấy mùa rồi thời gian cứ trôi nhanh Chẳng biết nữa cây mấy mùa thay lá Kỷ niệm đã hằn sâu trong nỗi nhớ Tình yêu nhiệm mầu ta nguyên ven trao nhau Tuổi đã xế chiều thời gian chẳng nhiều đâu Ngày lại ngày qua ta dần về mãi mãi Mái tóc điểm sương. Đôi môi tê tái Mối tình mình vẫn nồng thắm không phai. Em tần ngần tự hỏi nếu ngày mai Khi em sẽ càng già nua trễ nải Trái tim anh có thuộc về em mãi Vòng tay ôm còn nồng ấm không anh? “Em thật buồn cười và ngốc nghếch dở hơi!!!” Khi cứ hỏi những điều không đáng nói Ta đã bên nhau trói bện đời sương khói “Em buộc chặt đời mình vào thương nhớ đời anh” Thì hãy tin anh đây là mối duyên lành Trời đất thương nên khiến đôi mình sát lại Để ta được gần bên nhau mãi mãi. Tình yêu thắm nồng ta muôn thủa trao nhau. Hạnh Nguyên 12/12/12 |
Chào Hạnh Nguyên, bài thơ hay lắm, chúc ban hạnh phúc bên người mình yêu
Trả lờiXóa