KỶ NIỆM ĐẦU TIÊN
Định mệnh bất ngờ của trò chơi số phận
Khiến xui chúng mình từ ấy thành đôi
Mấy xuân rồi kỷ niệm chẳng phai phôi
Ta bên nhau thắm nồng không thay đổi
Nhớ chăng anh buổi đầu tiên bối rối
Như đứa trẻ hẹn hò lúc tuổi mới mười lăm
Má đỏ hồng em chỉ biết lặng im
Khi anh hỏi thì thầm “em có nhớ!?”
Con đường xuân mưa rơi từng hạt nhỏ
Em bàng hoàng nghe tiếng gọi thân quen
Quýnh quáng vội vàng chân cuống cả lên
Em nhào đến bên anh như cơn gió
Mới đây mà đã mấy mùa xuân rồi đó
Tình chúng mình càng ngày ấm nồng thêm
Vẫn đầy ắp nhớ thương vẫn dạt dào yêu mến
Lời ngọt ngào vẫn dành tặng riêng nhau
“ Những con đường anh đi rồi cũng đưa anh về bên em”
Vẫn in đậm trong tim bài chân tình ngày ấy
Như tình yêu thiết tha anh dành cho em vậy
Thầm lặng ngọt ngào sâu thẳm chẳng phôi phai.
Hạnh Nguyên: 4/3/13
4/3/13
KỶ NIỆM ĐẦU TIÊN
.
.
Xin đừng chê nhé thơ buồn
Trả lờiXóaCó buồn thơ mới có hồn của thơ
Thơ tình mà cứ hơ. hơ...
Đâu còn da diết tình thơ hỡi người