XIN ĐỪNG QUÊN EM!
Chuyện kể rằng ngày xửa ngày xưa,
Vào một một ngày xuân đẹp đầu mùa
Có một đôi tình nhân dạo chơi bên suối
Nơi những bông hoa cánh tím mỏng manh
Rất đẹp mọc thành từng mảng dày bất tận
Tất cả các bông hoa Đều vươn mình về phía dòng nước biếc,
Như thể muốn soi xem mình kiều diễm mức nào.
Cô gái trầm trồ thấy loài hoa đẹp
Bèn nhoài người định hái tặng người yêu,
Chàng trai đang mải ngắm dòng thác đổ trên cao.
Không hề biết tấm lòng người con gái
Chẳng may hoa quá xa làm cô trượt ngã,
Và chỉ trong nháy mắt, Dưới dòng sâu đã mất dạng bóng cô,
Chỉ còn lại một nhành hoa gãy với lời vọng lại:
Xin đừng quên em!. Anh nhé - Đừng quên !
Và từ đó theo lời dặn thiêng liêng
Đã trở thành tên riêng của loài hoa - Violet
Hạnh Nguyên : 31/12/2011