20/8/11

THU VÀNG

        Khói xám theo gió thốc lên bầu trời, cuốn tròn trong gió trước khi tan loãng.. Dưới nắng, những cành cúc xanh rậm rì của mùa hạ đã trổ nụ- đầu búp non căng tròn hướng lên bầu trời. Mùi rơm khô hòa lẫn với hương cúc, cay cay, đăng đắng. Ngọn gió trườn xuống từ triền đê , bụi bay tản mác, bay cả vào mắt ta. Những cây cỏ may rung rinh hoa tím. Những cây bàng đầu ngõ ngả mầu tím đỏ. Nhưng chưa chiếc lá nào rơi trong gió nhẹ Lật lên một cánh hoa cúc đã khô cong.Là hoa của năm trước, mùa trước, hay lâu hơn? Không. Có lẽ cũng chỉ gần đây. Nếu qúa lâu thì hẳn cánh hoa đã tự biến thành cát bụi… 
       Những ký ức bỏ quên sau cánh cửa, khô héo cùng với thời gian và tan biến trước khi ta kịp nhận ra.Nắng vẫn miên man trải rộng cùng gió ngoài song. Bóng lá rung rinh.Ta nắm cánh hoa trong tay, chợt nhớ về cánh bướm trắng kẹt trong khe cửa thu năm ngoái, cũng hóa màu vàng nâu thế này và khi ta chạm đến, nó tan thành hàng ngàn mảnh nhỏ đầy bụi hăng hắc. Ta chà ngón tay lên cánh hoa, nó tan trong tay ta chỉ còn lại bụi Hoa cúc vàng hay hoa cúc trắng?Một bóng trắng lướt qua ký ức của ta mờ nhạt. Thoảng như ánh sáng của một cánh bướm trắng vừa lướt qua khung cửa. 
      Chẳng biết đã bao lâu. Mùa cứ nối tiếp mùa qua đi, và những ký ức mới cũ chồng chéo lẫn lộn lên nhau, đến mức ta cũng không nhớ rõ đâu là những gì thực sự xảy ra và những gì chỉ là tưởng tượng. Gió thổi qua triền đê nắng nhạt.Chẳng biết người ấy giờ này có nhớ thương ta?…Có phải chỉ có một mình ta trong trái tim người ấy??./ Ta cười nhẹ một mình. Thói quen có khi lại là thứ bám trụ lại lâu bền nhất trong con người. Thói quen tự hỏi những câu như thế… Hỏi mà không lo lắng, không thắc mắc và không muốn được trả lời… 
       Hoàng hôn đã tắt. Lá vẫn chưa rơi.Tiếng lá lao xao. Một cánh bướm đêm lảo đảo rơi vào tay áo .Không. Không phải bướm đêm. Là một chiếc lá . Cuống lá còn thoáng sắc xanh mờ. Ta cầm chiếc lá đến bên bàn bỏ nó vào dưới lớp giấy bọc trong tủ áo.Ta tự hỏi có thể nhớ để lấy nó ra vào mùa thu năm sau hay không? Đêm trăng sáng, soi tỏ ngọn cau non và những tán lá ánh lên dưới trăng như bằng vàng thật. 
            Bóng lá nghiêng đổ xôn xao.“Lá rơi rồi.” ta thì thầm. " 
         
 HN 20/8/11

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

.
.
.