THƯƠNG MÃI NHÉ NGÀN NĂM
Em dạo gót trên con đường đầy nắng
Con đường năm xưa ta đã đi về
Hoàng hôn chìm dần buông sương lạnh tái tê
Bên anh ấm nồng ước mình thương mãi nhé
Em vẫn biết cuộc đời nhiều dâu bể
Tháng năm dài trăm ngàn nỗi lo toan
Được bên nhau niềm hạnh phúc dâng tràn
Quên trời đất quay cuồng trong buốt giá.
Chiều dần xuống con đường quen đầy lá
Ngắm hoàng hôn đang trải nắng ven hồ
Tay đan tay lòng dạ bỗng ngẩn ngơ
Nhớ Tiêu Tương sáo trúc vòng quặn thắt
Thời gian vẽ nét buồn trên mi mắt
Vẽ cô đơn lên tóc bạc da mồi
Vẽ âm thầm lặng lẽ chén giao bôi
Vẽ khát khao vẫn dày theo năm tháng
Em dạo gót trên con đường đầy nắng
Lòng nhủ lòng thương mãi nhé ...ngàn năm...!
Hạnh Nguyên chiều mùa đông 2015
7/2/15
THƯƠNG MÃI NHÉ NGÀN NĂM
.
.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét