ĐÔNG CẢM
Chiều đông đất lạnh trời thương khóc
Một mảnh tình xa gió chẳng nhoà
Lãng đãng giọt sầu mưa rớt lệ
Ai buồn níu cảnh nắng thu qua
Thôi em đừng nhớ những nhành hoa
Vừa mới tàn phai buổi xế tà
Ừ nhé thu tàn phai nhạt hết
Màu sương màu tóc tuyết màu da.
Mấy chiếc lá vàng thơ thớt quá
Tiếc nuối xuân thì chẳng rời xa
Neo mãi đầu cành sương chĩu nặng
Heo may thương cảm chẳng nỡ chà.
Một làn mây tím cuối đường xa
Ánh dương hư ảo bóng dương tà
Chiều về phơn phớt màu lam khói.
Bếp lửa chiều đông ấm lòng hoa.
Hạnh Nguyên: 12/12/14
0 nhận xét:
Đăng nhận xét