MƯA ĐÊM Nghe tiếng mưa thì thầm mái phố Ngỡ bước chân anh về thăm lại lối xưa Bóng đèn khuya mờ tỏ đường mưa Thức cùng đêm hão huyền hư ảo Mưa thánh thót như tiếng lòng phiền não Như hơi thở buồn cào trên lá vàng rơi Tay đan tay ôm gối ngắm nhìn trời Mằn mặn môi nỗi niềm riêng canh cánh Bài thơ tình em viết trong đêm lạnh Vẫn nghe mưa than thở nhớ về ai Một giọt buồn đọng lại ở bờ vai Mưa nhòe ướt cả con tim vụng dại Mưa kéo nghiêng một giấc mơ hoang hoải Trong chiêm bao hình như thấy ai về Một chiếc lá bay làm lay động vườn khuya Giây phút ấy... của tình yêu vĩnh cửu. Hạnh Nguyên: 4/8/12 |
0 nhận xét:
Đăng nhận xét