Chiều trên biển gió mơn man tóc rối Phía xa kia thấp thoáng những cánh buồm Thương người bạn vừa đi xa mãi mãi Nên thơ viết nửa chừng dang dở buông xuôi
Biển chiều nay vẫn sóng vỗ không nguôi Vẫn cồn cào vẫn đắng cay chát mặn Bão chưa đến nên lòng biển lặng Cứ thẳm sâu như ánh mắt em nhìn
Biển chiều hè chật chội người len Đôi từng đôi dìu nhau trên biển biếc Nước lóng lánh sắc chiều trên biển Hạnh phúc nào bằng tay nắm chặt trong tay Vẫn mình em trên bãi biển chiều nay Chợt thấy nhớ thấy thương mà thấy tủi Không có anh giữa muôn trùng sóng dộiNên bàng hoàng nghe câu hát người ơi
Chiều hôm nay bãi biển rất đông người Con hà đá cứa bàn chân bỏng rát Em bỗng ước mình hóa thành bờ cát Trải dịu dàng êm ái dười chân anh.ĐS 27/7/11