1/4/11

KY ỨC MỘT NGƯỜI ĐIÊN

      KÝ ỨC MỘT NGƯỜI ĐIÊN

Có một người cứ ngồi cười lặng lẽ
Giữa đất trời không nói chỉ cười thôi
Cho tan hết những u buồn thăm thẳm
Chiếc hôn xưa như vực soáy bên đời

Có một thời người mơ ước chung đôi
Cũng nhớ nhung cũng giận hờn giữ dội
Cũng ghen tuông cũng khảo tra dò hỏi
Ta yêu rất nhiều người có thật yêu ta

Có một thời hạnh phúc đã mỉn cười
Đến bên ta vỡ òa như sóng biển
Ta ríu rít bên người tình lưu luyến
Vô tư nói cười không hề biết mình điên

Có một thời ta không biết mình điên
Giữa thinh không ta cứ cười nghiêng ngả
Ai tống biệt ai suốt đời xa ngã
Hóa đá mất rồi tất cả mộng mà thôi

Hóa đá mất rồi ta lê bước đơn côi
Góc khuất cuối đường phất phơ tà áo chật
Như chỉ có mình ta trên đường đời duy nhất
Ta mơ màng nghe ký ức người điên.


              Hạnh Nguyên : 1/4/211

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

.
.
.