Em không còn kỷ niệm về tôi
Một chút thôi đủ để thương để nhớ;
Bởi chúng mình không duyên không nợ;
Hay bởi em vô tình cho dòng nước trôi suôi
Đã mấy độ xuân qua xuân lại
Ở một nơi nào em hẳn đã yên vui
Không còn nhớ không thương không đợi
Cái thuả xưa nông nổi đã qua rồi
Kỷ niệm xưa không đọng lại bờ môi
Đã xa lắm rồi, đã đi vào dĩ vãng
Tình yêu cuối xin em chớ nói lời li biệt
Khoảng trống vô tình em hãy tặng người dưng
0 nhận xét:
Đăng nhận xét