26/1/11

NÉT XUÂN QUÊ


                
                          
                           Mùa xuân gọi chồi non thức dậy  
                Trên bầu trời nhè nhẹ mưa bay 
                 Những hạt giống bao lâu vẫn đợi 
                 Vươn mình đội đất nhú mầm xanh 

                  Chim nhảy nhót trên cành bàng lá đỏ 
                  Mấy khóm phượng già chúm chím lá non 
                   Những cây đào xuân nụ đã kín cành 
                  Sêng sang áo mới lũ trẻ nô đùa khắp ngõ 

                  Quanh nồi bánh trưng bên bếp lửa 
                   Cả nhà quây quần ôn những chuyện ngày xưa
                   Mùa xuân về trời lại lất phất mưa 
                   Những hạt mưa như bụi cứ làm cay cay mắt 

                    Lòng rưng rưng nhớ những ngày rét mật 
                     Mẹ lặn lội thân cò lo manh áo miếng cơm 
                     Cuộc sống hôm nay dù đã đủ đầy hơn 
                       Mắt mẹ vẫn đỏ hoe mỗi lần ôn chuyện cũ 

                   Mùa xuân nay mẹ lại thêm tuổi nữa 
                   Và ngày tôi phải xa mẹ gần hơn 
                   Tôi thầm ước ao thôi đừng đến mùa xuân 
                   Và ngày tháng thôi đừng trôi dừng lại.
 
                       Để chúng tôi có mẹ mãi trên đời

                                   
.
                                                                       

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

.
.
.