Đêm nhớ anh ! đêm dài không ngủ.
Nghe ngoài trời mưa buông tiếng thở than.
Thương kiếp người trong bể khổ trần gian.
Thương chiếc lá đầu cành héo úa.
Thương trái tim ai lấy đi một nửa,
Để nửa còn đây khắc khoải đợi chờ.
Thương chuyến xe đò lặn lội đêm mưa,
Cứ réo gọi chẳng ai người mở cửa.
Thương tuổi trẻ dại khờ nhỡ lứa,
Để tuổi xuân cứ thế phai tàn.
Giữa mịt mùng thương nhớ miên man,
Là nồi nhớ anh khiến đêm dài không ngủ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét