ĐỢI
Trời cuối thu gió trở mình se lạnh
Sợi nắng vàng heo hắt cuối đồng xa
Cây trút lá gieo nỗi buồn sâu thẳm
Ánh thu vàng tàn úa mỗi ngày qua
Mùa đông đến sầu vương tràn mọi nẻo
Đợi xuân sang lóng lánh ánh xanh ngời
Vừng dương gọi muôn hoa tươi thắm lại
Khát mơ nào cháy mãi giữa bờ môi....
Chiều bên bến sông mải tìm dấu cũ
Dõi xa xăm đâu thấy dáng con thuyền
Cát xóa hết vết bàn chân lưu lại
Mái lá ồn ào toàn xa lạ người dưng
Mái lá ồn ào xa lạ những người dưng
Sóng xôn xao vỗ mệt nhoài bờ cỏ
Kia lau lách tím khung trời mầu nhớ
Tháng năm dài rồi cũng vắng người xưa.
27-10
27/10/17
ĐỢI
.
.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét