HUYỀN THOẠI HOA CỎ MAY
Gió nhè nhẹ thổi ven bờ sông vắng
Con đường đê nở tím hoa may.
Loài hoa cỏ trên bến chiều bịn rịn,
Âm thầm thôi, mãnh liệt sống bên đời.
Kể em nghe truyện cổ tích xa xôi
Về loài hoa thuỷ chung son sắt.
Năm xưa vốn con nhà khuê các.
Duyên trời se sắp đặt lấy chồng nghèo.
Không đành lòng thấy vợ trẻ gieo neo
Chàng trai mồ côi làm nghề đốn củi
Quyết trí ra đi mong tìm nguồn sống mới
Thật đủ đầy cho vợ hiền vì mình đã hy sinh
Nhiều năm trôi qua rồi chồng vẫn bặt tin.
Nàng cất bước ra đi để tìm người yêu dấu...
Trải đói rét cơ hàn ốm đau kiệt sức.
Nàng gục xuống bên đường và biến thành hoa.
Hoa như chiếc kim cứa vào tim ứa máu
Như ánh mắt chờ mong đau đáu.
Như màu tím thủy chung mà nàng nung nấu
Với niềm tin tình yêu chân thực trên đời.
Hoa cỏ may dù khắc nghiệt chơi vơi.
Vẫn nảy nở sinh sôi vẫn tím màu chờ đợi
Vẫn bên sông níu chân người đi tới
Vẫn hỏi thăm người đi xưa sao chửa thấy về?
Một mùa hoa cỏ may lại tím thẫm triền đê
Lại nhớ chiều quê hoa vương đầy giăng mắc
Nhớ cánh hoa phất phơ gió chiều xô dạt
Như nhắc nhở người đi đừng quên mất lối về.
Hạnh Nguyên: 2013
0 nhận xét:
Đăng nhận xét