MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

20/2/15

MỪNG TUỔI MẸ

MỪNG TUỔI MẸ

 Bảy lăm tuổi mẹ như cây đèn đỏ
Giữa biển đời mênh mông chỉ lối con về
Tóc bạc da mồi dầu dãi sớm khuya
Xây tổ ấm cho đàn con nương náu

 Bao năm qua lòng mẹ luôn đau đáu
Lo cho cơm no áo ấm một đàn con
Luôn cầu mong hạnh phúc được vẹn tròn
Năm đứa trẻ nhỏ nhoi trong mắt mẹ

 Bảy lăm tuổi mẹ nay không còn khoẻ
 Như thủa xưa lặn lội khắp thôn quê
Hạt lúa củ khoai mắm muối đủ nghề
 Kiếm củi trồng rau nuôi lũ con thơ bé

 Năm đứa chúng con giờ không còn trẻ
Vẫn cứ dại khờ trong mắt mẹ già nua
Vẫn cần mẹ chăm lo mỗi sớm mỗi trưa
Cả cuộc đời đói no chẳng gì riêng cho mẹ

 Hãy mãi mãi sống lâu mẹ nhé!!!
Giữ tuổi già sức khoẻ, bình an
Cho lũ chúng con được che trở muôn vàn
Trong tổ ấm tình yêu thương của mẹ!!!!!

 Hạnh Nguyên: 24/2/15

19/2/15

ĐÀO PHAI

ĐÀO PHAI

 Kệ ngày tết ai thích hoa màu đỏ!
Riêng mình em lại thích đào phai
Cánh ửng hồng trong nắng sáng xuân nay
Rất dịu dàng như dáng người con gái

 Mặc tuổi trẻ rồi sẽ theo ngày tháng
Cùng mùa xuân từng phút sẽ xa dần
Tóc sẽ bớt xanh đôi má bớt thanh tân
Vẫn yêu lắm mỗi xuân về tết đến

 Kệ ngày tết ai thích mua thích bán
Riêng em lại thích ngắm dòng người
Kẻ vội vàng người thong thả dong chơi
Cứ cuốn đi theo thời gian hối hả

 Mặc con tạo cứ vần xoay vội vã
Chở dương gian cùng cây cỏ giao mùa
Cho xuân về cùng hoa lá chen đua
Em ngồi ngắm đào phai chờ đón tết.

 19/2/15

7/2/15

THƯƠNG MÃI NHÉ NGÀN NĂM

THƯƠNG MÃI NHÉ NGÀN NĂM

Em dạo gót trên con đường đầy nắng
Con đường năm xưa ta đã đi về
Hoàng hôn chìm dần buông sương lạnh tái tê
Bên anh ấm nồng ước mình thương mãi nhé

Em vẫn biết cuộc đời nhiều dâu bể
Tháng năm dài trăm ngàn nỗi lo toan
Được bên nhau niềm hạnh phúc dâng tràn
Quên trời đất quay cuồng trong buốt giá.

Chiều dần xuống con đường quen đầy lá
Ngắm hoàng hôn đang trải nắng ven hồ
Tay đan tay lòng dạ bỗng ngẩn ngơ
Nhớ Tiêu Tương sáo trúc vòng quặn thắt

Thời gian vẽ nét buồn trên mi mắt
Vẽ cô đơn lên tóc bạc da mồi
Vẽ âm thầm lặng lẽ chén giao bôi
Vẽ khát khao vẫn dày theo năm tháng

Em dạo gót trên con đường đầy nắng
Lòng nhủ lòng thương mãi nhé ...ngàn năm...!

Hạnh Nguyên chiều mùa đông 2015

.
.
.