18/2/14

TRĂNG GIÊNG

TRĂNG GIÊNG. 



Ủ trầm hương ướp thơm từng câu chữ 
 Ngọt tình thơ lồng lộng bóng trăng ngời. 
 Chẳng dâng tặng riêng ai sắc vàng ngây ngất 
 Cùng toả lan hương điệu nhớ Đất – Trời 

 Tựa nhau theo nhịp trầm bổng, đầy vơi. 
Giữa gió, giữa mây, trái tim nồng lửa đỏ 
Giọng em ngân nga mái chèo đưa lướt gió. 
 Chếnh choáng say nồng trong dịu ngọt đêm xuân 

 Thầm gửi nụ hồng đem giấu kín dòng ngân. 
 Nõn nà Đêm! Phập phồng nghe hơi thở 
 Đôi mắt nói điều gì để lòng nghiêng chao đổ, 
Như vị mặn mòi của biển thủa nguyên sơ 

 Chông chênh sóng đời lạc bước giữa trùng khơi 
Ai còn tìm ai bên đôi bờ quên nhớ?.
 Dịu dàng Trăng! sợi tơ buông dang dở 
Buộc ràng giăng treo óng ánh tuổi xuân ngời. 

 Ngọt ngào Em! Mãi mãi giấc mơ tôi, 
 Thắp kỷ niệm sáng trong soi ngọn đèn ký ức 
 Dẫu mờ tỏ nhớ nhung, dẫu đắng cay ngờ vực, 
 Thì ta vẫn cùng nhau cuốn xoáy đến vô cùng… 

 Nửa Giêng Trăng! Nửa ấm lạnh bao dung 
 Khắc khoải quắt quay đuổi theo từng góc khuất. 
 Run rẩy, rưng rưng, bồi hồi, ngây ngất. 
 Tim vẫn nghẹn ngào tìm vô hạn trăng giêng! 

Hạnh Nguyên: 19/2/14 

2 nhận xét:

  1. BÀI THƠ HAY...lời thơ ngọt ngào,pha chút buồn man mác.....
    CHÚC BẠN LUÔN VUI VẺ NHÉ!...

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn anh Mưa Rừng Chiều nhé. Cũng thấy man mác buồn nhưng đọc thấy thích anh ạ. Chúc anh luôn vui vẻ nhé

    Trả lờiXóa

.
.
.