MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

31/10/13

TẶNG BẠN CỦA TÔI

TẶNG BẠN 



Không muốn là tác nhân gây thêm đổ nát 
Càng không thể là người lấp chỗ trống vô duyên 
Lạnh lẽo vô tình cuộc sống từng quen 
Ấm nóng vật vờ thì khác chi hành khất 

Vẫn hiểu lòng người đắn đo được mất 
Mơ ước thật nhiều nhưng lại rất mong manh 
Thừa chiếu thiếu chăn cơm chẳng ngọt lành 
Khi màn đêm buông biết tìm ai thủ thỉ 

Bao năm cô đơn sống mỗi người một ý 
Dị mộng đồng sàng biết bày tỏ cùng ai 
Chót lỡ duyên rồi đâu dễ một, hai 
Đắng ngắt nỗi niềm nào ai hiểu thấu 

Muốn tung cánh chim trời tìm tự do yêu dấu 
Lại sợ vô tình rước thêm nỗi khổ đau 
Thế giới rộng dài ngàn vạn nhưng vì sao!!!
Ai biết được ngôi sao nào sáng nhất 

Trống vắng quạnh hưu thôi đành giữ chặt 
Không thể là người chia sẻ những buồn đau 
Biết đời người cần lắm chữ thương nhau. 
Xin gói lại trong tim những ân tình bè bạn . 

Hạnh Nguyên: 30/10/13

 

24/10/13

THƠ TÌNH CUỐI MÙA THU

 THƠ TÌNH CUỐI MÙA THU 

 Đã nhiều lần anh bất chợt thốt lên:
 “ Mình chẳng thể quên được đâu em nhỉ! ” 
Trời cuối thu bỗng nhiên sao lạnh thế 
Hay tại vòng tay dường như sắp tuột rồi 

 Em mềm lòng để nước mắt tuôn rơi 
Khao khát cũ chẳng khi nào vơi cạn 
Lửa vẫn cháy giữa ngày đông hoang vắng 
Chẳng lụi tàn trong gió thổi mưa xa 

 Ao ước mặn nồng mong thắm mãi tình ta 
Heo may đến kéo đông về nghiệt ngã 
Mùa lá rụng khiến hàng cây nghiêng ngả 
Cuối con đường lá níu bước người qua 

 Hoa cúc vàng ươm dưới ánh nắng nhạt nhoà 
Nhớ mùa thu nhớ một thời xa ngái 
Em bất chợt thấy lòng như ấm lại. 
Nhớ bàn tay mình từng sưởi ấm những ngày qua!! 

Hạnh Nguyên: 24/10/13

  

.
.
.