7/1/12

CUỐI ĐÔNG

                                 CUỐI ĐÔNG
 Cuối đông nắng úa vàng màu cỏ cháy
  Chiếc lá khô cong mình theo gió - nhảy
  Tiếng rơi run run quặn thắt cõi lòng
 Trong sâu thẳm tình người nỗi nhớ giăng giăng

Cuối đông dòng người hối hả lao nhanh
 Nơi góc phố những đứa trẻ tung tăng múa hát
 Bắn súng nước lung tung vào khách bộ hành
 Rồi chợt khóc òa vì rách áo rách khăn

Cơn mưa đêm qua dấu ấn còn vương
 Những vũng nước to nhuốn mầu bùn đất
 Mỗi chiếc xe lao qua vũng nước cười khanh khách
 Bắn tung tóe đen ngòm lên áo mũ người qua …

Cuối đông mới nửa chiều đã không tỏ mặt nhau
 Đường phố hắt ánh đèn mờ mờ sương khói
 Em cuốn chiếc áo kéo chiếc khăn chặt lại
 Gắng che cho tim khỏi buốt lạnh đêm về

Cuối đông giường như ai cũng quá bộn bề
 Vội vã lao nhanh trên đường buốt giá
 Em cũng vội giữ hơi ấm Mình vương trên má
 Dưới hiên nhà từng chiếc lá vẫn rơi

Cuối đông phố như dài ra và lòng người như hẹp lại
 Em đứng đếm thời gian đếm hạt buồn vương vãi  
 Đếm cả những tàn phai đếm cả đợi chờ
 Đếm từng mùa đông giã biệt

Trên đôi vai buồn ướt lạnh giọt sương rơi


  HN: 7/1/2012



0 nhận xét:

Đăng nhận xét

.
.
.