HẠ LONG TRÊN BIỂN Nước trong xanh dập dềnh con sóng Vịnh Hạ Long in bóng núi bài thơ Con rùa xanh chậm chạp tự ngàn xưa Cứ bò mãi chẳng tới bờ thành đảo Biển Hạ Long chiều qua vừa mưa bão Theo con tầu đưa đến “Động thiên cung” Áo em trắng tà áo bay trong gió Sợ lấm bùn nên em chẳng vào xem Ồ kia rồi cổng trời ngút xanh Nắng lấp lóa nhưng em không chụp ảnh Hang bồ nâu dập dờn sóng đánh Cứ ngó nhìn mà chẳng thấy ngư ông Nào có ai vào động tiên không Ôi đẹp quá đẹp như tiên cảnh Ấy cúi thấp kẻo mà trời đánh Kìa đằng kia bao sứa đá đang bơi Này đây hang sửng sốt ai ơi Thiên hạ bảo sẽ thấy điều sửng sốt Nhìn bốn phía chả thấy gì đột ngột Chỉ thấy toàn nhũ đá chơi vơi Chiều Hạ Long bãi tắm thưa người Con hà đá cứa bàn chân bỏng rát Em bỗng ước mình hóa thành bờ cát Trải dịu dàng êm ái dười chân anh. Hạnh Nguyên: 17/6/2012 |
0 nhận xét:
Đăng nhận xét