MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

25/6/12

GIẤC MƠ







                                  GIẤC MƠ CHIỀU




Ta mơ giấc mơ chiều thương nhớ
Có lá rơi xao xuyến lúc giao mùa
Có lời ai tha thiết buổi ban trưa
Có dại khờ tuổi thơ trong ký ức

Chiêm bao chiều giật mình tỉnh giấc
Thấy có gì mằn mặn bờ môi
Tự cười mình nhẹ lén lau thôi
Mơ điều chi bỗng dưng lại khóc

Chiều bâng khuâng dần trôi tĩnh lặng
Đám mây mang bão tố theo rồi
Sẽ không còn giông gió người ơi
Mưa thôi rơi nụ cười bừng sáng

Giấc mơ chiều mây trôi bảng lảng
Chút oi nồng ngày hạ dần qua
Dấu chờ mong thương nhớ nhạt nhòa
Chiều tím biếc giấc mơ chiều lắng đọng

                               Hạnh Nguyên: 24/6/2012


21/6/12

BIỂN SÓNG






                                                 HẠ LONG TRÊN BIỂN

Nước trong xanh dập dềnh con sóng
Vịnh Hạ Long in bóng núi bài thơ
Con rùa xanh chậm chạp tự ngàn xưa
Cứ bò mãi chẳng tới bờ thành đảo

Biển Hạ Long chiều qua vừa mưa bão
Theo con tầu đưa đến “Động thiên cung”
Áo em trắng tà áo bay trong gió
Sợ lấm bùn nên em chẳng vào xem

Ồ kia rồi cổng trời ngút xanh
Nắng lấp lóa nhưng em không chụp ảnh
Hang bồ nâu dập dờn sóng đánh
Cứ ngó nhìn mà chẳng thấy ngư ông

Nào có ai vào động tiên không
Ôi đẹp quá đẹp như tiên cảnh
Ấy cúi thấp kẻo mà trời đánh
Kìa đằng kia bao sứa đá đang bơi

Này đây hang sửng sốt ai ơi
Thiên hạ bảo sẽ thấy điều sửng sốt
Nhìn bốn phía chả thấy gì đột ngột
Chỉ thấy toàn nhũ đá chơi vơi

Chiều Hạ Long bãi tắm thưa người
Con hà đá cứa bàn chân bỏng rát
Em bỗng ước mình hóa thành bờ cát
Trải dịu dàng êm ái dười chân anh.

                                                         Hạnh Nguyên: 17/6/2012

18/6/12

DẠ KHÚC



                                   

                                             DẠ KHÚC


Đêm Hạ Long nhè nhẹ mưa rơi
Bởi chiều nay trời đổ mưa như xối
Mưa trên biển mịt mù sóng dội
Biển gầm gào nhiễu động gió giông

Đêm Hạ Long huyền ảo mênh mông
Khu chợ đêm vẫn ồn ào náo nhiệt
Du khách mải mê tìm đồ lưu niệm
Nào áo, khăn nào những con sò

Chuỗi ngọc trai lóng lánh như mơ
Từng viên ngọc sáng bừng đêm tối
Tôi thầm hỏi thấy tim mình đau nhói
"Viên ngọc nào mang hồn cốt Mỵ Châu?"

Giữa biển khơi nào ai biết nông sâu
Trong mênh mông ai biết lòng biển cạn
Đêm mung lung biển như không bờ bến
Có một người đứng trước biển đơn côi.

(Đêm Hạ Long) - Hanh Nguyên: 16/6/2012

BIỂN GIẬN HỜN









                                BIỂN GIẬN HỜN



(Hạ long một chiều mưa giông nhìn sóng biển qua ô cửa sổ và nghe Thu Phương hát Biển Khát)




Biển chẳng im lìm như mọi khi
Chiều nay bỗng nổi giận bất kỳ
Muôn ngàn con sóng tung bọt trắng
Ào ào mong nghiền nát bờ kia

Bờ có hay đâu biển giận hờn
Hồn nhiên mê mải ngắm non tiên
Giây phút lãng quên làm biển hận
Vô hồi tung sóng đánh triền miên.



Hạnh Nguyên: 15/6/2012


12/6/12

CẦU VỐNG TÌNH YÊU






                                       CẦU VỒNG TÌNH YÊU


Em biết rằng dù ở cách xa nhau
Trái tim anh thuộc về em tất cả
Những câu thơ dù viết ra vội vã
Vẫn có em trong câu chữ nhạt nhòa

Em biết rằng dù mình có cách xa
Chẳng thể quên những tháng ngày hạnh phúc
Vẫn có em trong trái tim uẩn khúc
Mỗi lúc giao mùa ta lại nghĩ về nhau

Em biết rằng trong ký ức thẳm sâu
Giấc mơ bên em vẫn luôn hiện hữu
Vẫn cháy bỏng một tình yêu vĩnh cửu
Trái tim buồn ta nguyên vẹn trao nhau

Em biết rằng bây giờ đến mai sau
Trong tim anh em vẫn là tất cả
Dù cuộc sống với trăm ngàn nghiệt ngã
Chẳng thể chia lìa chung thủy trái tim yêu.

                                          Hạnh nguyên: 12/6/2012


6/6/12

KHI EM XA ANH






                     EM XA ANH


Em xa anh chiếc lá xa cành 
Lá xa cành lá chẳng còn màu xanh
Dù năm tháng qua tình yêu không cũ
Vẫn dõi theo nhau như lá xanh cành

Mỗi chiều về lòng em nhớ anh
Nhìn bầu trời xanh mơ về nơi xa ấy
Hỏi gió mây kia có còn quay trở lại
Có nhớ thương lưu luyến chốn này

Hoàng hôn rồi tím thẫm cỏ cây
Vương tơ trời trói hai bờ trông ngóng
Trăm năm trước phải chăng là ước vọng
Trăm năm sau tình  chẳng phai mờ

Em xa anh cách bến cách bờ
Lòng chẳng đổi thay ân tình nguyên vẹn
Dẫu có thể chẳng tới bờ tới bến
Vẫn trọn lời thề nghĩa nặng tình thâm.

                    Hạnh Nguyên: 6/5/2012

3/6/12

HỜN GHEN





                       



                                             HỜN GHEN


Lại khóc rồi giọt nước mắt hờn ghen
Em thả tình yêu vào đa đoan vụng dại
Giọt nước mắt trong veo sao bây giờ đậm mãi
Hỡi người yêu ơi anh đã của ai rồi?

Em cứ khóc âm thầm và lệ chẳng ngừng rơi
Se sắt con tim và đôi môi mặn chát
Chiều lang thang giữa không gian ngột ngạt
Miệng mỉm cười sao méo sệch đôi môi?!

Biết anh ghét dỗi hờn và chẳng thích lệ rơi
Nhưng vẫn đớn đau khi ngấn chìm sâu thẳm
Em vẫn ước ánh nhìn anh nồng thắm
Xua mọi ngi ngờ trong hạnh phúc ...rưng rưng

Dù khóc trong tim hay lệ đẫm không ngừng
Em vẫn thầm tin về ngàn sau nồng ấm
Vẫn hy vọng với tình yêu sâu đậm
Em sẽ chẳng còn rơi lệ khóc vì ghen.
                                   3/5/2012

.
.
.