THÁNG BA BUỒN
Anh nhớ nhung những chuyện cũ làm gì Những xa xôi chẳng bao giờ hơn thế Và đam mê, và những lần ngấn lệ Em thật buồn nhìn khắc khoải vào đêm. Những buổi chiều trong tiếng ru êm Những lặng lẽ gieo vào hồn giông bão Em đã viết những dòng thơ hư ảo Trong cuộc đời không thực những cơn mơ. Em đã dệt mùa sao ấy vào thơ Rét tháng ba làn môi nào chợt ấm Con vạc kêu đêm và đại ngàn tối sẫm Tiếng đàn buồn cơn gió lúc sang canh. Những gì qua ngày cũ hóa mong manh Anh xa xôi khiến hạ buồn tức vỡ Tiếng sóng lòng cho bên bồi bên lở Sông đầy tràn tháng bẩy mưa ngâu. Anh là Ngưu Lang nhưng sao lỡ nhịp cầu Chức Nữ em mãi neo thuyền bến đợi Một điều xa xôi, một điều chẳng mới Tháng ba buồn, bằng lăng tím, rưng rưng. Hạnh Nguyên 16/3/12 |
0 nhận xét:
Đăng nhận xét