Em là tất cả dịu êm
Vần soay trái đất ngày đêm quay đều
Nước nguồn trong mát bao nhiêu
Em đem rửa nỗi cô liêu cõi đời
Đất trời sẽ rất chơi vơi
Vắng em vắng cả những lời yêu thương
Em đi để lại con đường
Mình anh và nỗi cô đơn giăng đầy
Lối về ngập lá vàng bay
Bờ đê tím thẫm cỏ may cuối chiều
Cái mùa thu ấy trong veo
Em là nỗi nhớ mang theo suốt đời
“Những điều muốn nói thành lời
Tiếc sao đôi mắt nói rồi còn đâu”
Nghĩa tình như thể biển sâu
Ngàn năm vàng đá bạc đầu bên nhau.
HN 26/9/11