Vì sao đôi mắt em xanh
Để cho nỗi nhớ tròng chành trong anh
Tình như sợi chỉ mong manh
Làm sao nên lũy nên thành hỡi em
Giá đừng biết giá đừng quen
Cho anh vợi bớt nỗi niềm ước ao
Ngẩn ngơ thơ thẩn ra vào
Trách ông trời cứ ào ào mưa tuôn
Nguyên tiêu trăng dấu nỗi niềm
Lẫn vào đâu những cánh buồm lưng mây
Giở cười giở khóc riêng tây
Em ơi em hỡi tháng ngày nhớ nhung
Em cười má lúm tiềm trao
Em đi xúng xính yếm đào làm duyên
Mắt xanh em tự thủa nào
Để câu giã bạn cồn cào người ơi…
Mưa rơi trời lại mưa rơi
Để ta ngơ ngẩn như người chiêm bao
Tương tư lòng dạ nôn nao
Mắt xanh xanh tự thủa nào hỡi em?
Hạnh Nguyên: 29/2/11