MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

15/6/18

ƯỚC

ƯỚC!

 Đã lâu rồi không còn thấy bâng khuâng
Dòng cảm xúc cũng vuột theo ngày tháng
Những yêu đương tưởng chừng như khuất dạng
Trong hoang tàn đổ nát trái tim khô

 Giá được trở về quá khứ ngày xưa
Được thầm hát tháng tư về hoa nắng
Cùng bên ai dạo chơi con đường vắng
Nhặt cánh hoa rơi lối cỏ ngọt ngào

 Được trở về ngày tươi trẻ khát khao
Một chiếc lá cũng lao xao trong dạ
Vì sao rơi cũng chao ơi! tiếc quá!
Chẳng rơi vào đôi mắt sáng long lanh!

 Không ước trở về ngày ấy có anh
Để chứa chất một nỗi buồn giá lạnh
Chỉ ước mong một ngày vui lóng lánh
Thấy cầu vồng rực rỡ phía sau mưa.

(Hạnh - Ngày không mưa: 15-6-18)

9/6/18

HƯƠNG SEN

HƯƠNG SEN 

Những đóa sen trắng, hồng thấp thoáng
Trên gánh hàng hoa khắp mọi nẻo đường
 Cánh hoa mềm còn mọng hơi sương
Khẽ khàng nhô lên sau vai áo bạc màu

 Mỗi chục bông hoa nép nhẹ vào nhau
 Giữa một chiếc lá sen to xanh ngắt
 Đợi bàn tay ai dịu dàng dè dặt
Rước hoa về thơm ngát căn nhà.

 Bởi vì ai luôn tất bật lo toan
Và vì sen lại tỏa hương lặng lẽ
Nên để mùa sen đi qua thật dễ
Chẳng kịp nâng niu hoa đẹp trên tay

 Những đóa sen còn chúm chím hôm nay
Hương thơm đã ấp đầy lồng ngực
Qua một đêm hoa nở bung nưng nức
Khoe hết mình sắc trắng tinh khôi

 Mê mẩn mùa sen nét đẹp Hồ Tây
Nên mỗi năm cứ vào ngày hạ trắng
Khi tiếng ve ngân báo trời vừa sáng
Là vội vàng lặn lội đến nơi này

 Dường như sen cũng chiều kẻ mê say
Nên cả đầm hoa tỏa hương ngào ngạt
Những lá sen to cũng trở nên xanh ngát
Che nắng hè gay gắt đốt làn da

 Chia tay rồi hẹn nhé một mùa hoa
Trở lại Tây Hồ bên đầm sen thơm ngát
Để hương sen dìu mình qua nắng gắt
Dịu dàng qua mưa nắng cuộc đời.

Hạnh Nguyên : 9-6-2018


  

.
.
.