MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

16/3/18

ĐA MANG

ĐA MANG

 Đâu chỉ mùa thu lá mới vàng
Chửa hết mùa xuân hạ chửa sang
 Đầy sân lá rụng tràn ngập lá
Vài con bướm lạ rập rờn sang

 Soi gương bất chợt se lòng lại
Ngắm cánh hoa vàng dạ xốn xang
Ơ hay chọn kiếp người là thế!
Gánh nợ trần gian chót đa mang.

 Hạnh Nguyên: 16-3-2018

14/3/18

MÙA SANG

MÙA SANG

 Ngây thơ bao giờ cũng ngỡ
Thân yêu chẳng thể người dưng
Tháng ba tháng tám ngập ngừng
Dang tay vẫy vùng sóng nước

 Ai đâu hay mà biết được
Trái mùa quả ngọt cũng chua
Lật từng ngày cũ dấu xưa
Sao nghe như đùa như thật

 Muốn quên sao mà day dứt
Đã từng lòng hẹn với lòng
Ấm nồng ngày đông tháng hạ
Tơ đồng kết mối duyên trong

 Thế rồi cũng hết chờ mong
Cũng thành người dưng một thủa
Nhặt, thưa chẳng còn nhắc nữa
Ngày qua nắng nhạt sao mờ

 Hoa gạo cháy trời thương nhớ
Tháng ba nhắc chuyện thủa xưa
Nhặt hoa xếp hình tim vỡ
 Ơ hay mùa đã sang mùa.
 Hạnh Nguyễn: 14-3-2018
( Bỏ lỡ một cuộc tình, chẳng ai biết trước về sau khi nghĩ lại, có phải vừa bỏ lỡ một cuộc đời hay không?)

10/3/18

EM NGHĨ GÌ SAU NGÀY 8-3

EM NGHĨ GÌ SAU NGÀY 8-3

Tết qua rồi giờ là đến tháng ba
Hoa gạo lại cháy trời thương nhớ
 Những cánh hoa hình tim rực lửa
Thắp cuối trời lưu dấu giấc mơ xa

 Em nghĩ gì sau ngày tám tháng ba
Đón xuân mới chẳng còn nhộn nhịp nữa
Vạt hoa hồng trong nắng xuân òa nở
Tặng nàng thơ khi mùa sắp nhạt nhòa

 Và một nàng quên ngày tháng xuân qua
Đâu phải ai cũng rộn ràng hoa nở
Có cuộc đời chẳng bao giờ được nhớ
Cứ âm thầm bên lề những lãng quên

 Bởi những bộn bề công việc không tên
Hay người sống kề bên vô tâm chẳng nhớ
Cũng có thể chẳng còn ...ai biết nữa
Vì sự vô tình lạnh lẽo đi qua

 Em nghĩ gì sau ngày tám tháng ba
Khi hằng năm vẫn tự mình tiệc lễ
Vẫn tự cắm những nhành hoa đơn lẻ
Vượt qua nỗi buồn để tìm lấy niềm vui.

 Hạnh Nguyên: 10-3-2018

8/3/18

THÁNG BA KHÔNG CẦN HOA

THÁNG BA KHÔNG CẦN HOA

 Đất quê gọi mẹ là bầm
Nuôi con từ hạt thóc mầm chắt chiu
Có bàn tay mẹ nâng niu
Lớn khôn nhờ những khẳng khiu đời bầm

 Nhăn nheo tóc bạc da sầm
Biết là hoa đẹp nào cầm trên tay
Chẳng cần du lịch đó đây
Chẳng cần có lấy một ngày của riêng

 Tháng ba hoa tặng mọi miền
 Riêng bầm vẫn vậy một niềm chả ham
 Đông tây lễ hội chẳng màng
Lo riêng một cõi góc làng mà thôi

 Giản đơn lem lấm một đời
Tháng ba chẳng thiết một lời ngợi khen
Tảo tần sớm tối đã quen
Không cần hoa tặng - mẹ hiền vẫn vui.!.

Hạnh:8-3-2018

2/3/18

MÙA HOA GẠO

MÙA HOA GẠO

 Nếu một ngày em về lại tháng ba
Về quê mình nơi đất đai cằn cỗi
Nơi tuổi thơ trôi qua rất vội
Nhớ nhặt giùm tôi cánh hoa gạo cuối làng

 Nếu một ngày em về lại lang thang
Hoa gạo nở tháng ba giữa trời rực rỡ
Nhặt một bông gửi cho tôi nỗi nhớ
Tự thủa nào đã quên cả mùi hương

 Nếu một ngày em về cuối con đường
Từng cánh hoa thắp cháy trời màu đỏ
Bao năm qua chưa quay về xóm nhỏ
Triền đê cong ôm kí ức quê hương

 Nếu một ngày em còn biết nhớ thương
Hãy quay về gốc cây ngày xưa ấy
Kỷ niệm bâng quơ vẫn còn để lại đấy
 Đau đáu nỗi lòng, những ngày cũ lao xao

 Nếu một ngày lại thấy nao nao
Tháng ba gọi , hoa ngập con đường cũ
Em hãy về cùng tôi và nhắn nhủ
Vẫn nhớ một mùa hoa gạo đỏ thôn quê.

Hạnh Nguyên; 3-2018

.
.
.