MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

5/2/18

XUÂN ĐÃ TÁI LAI.

XUÂN ĐÃ TÁI LAI.

 Giữa dòng người đang tấp nập ngược xuôi
Chợt ngước mắt bắt gặp đàn chim én
 Ngàn cánh bay trên bầu trời chao lượn.
 Ô ! Mới hay mùa xuân đẹp đang về.

 Trên khắp mọi miền phố xá làng quê
Cây bật lên lớp chồi non xanh mởn
Mưa âu yếm hôn nụ hoa, búp phấn !
 Dục lớn mau đón nắng mới dịu dàng

 Mùa xuân về thắp ngọn lửa thương yêu
 Những háo hức của ngày vui đoàn tụ.
 Những đứa con đi xa giờ thấy nhớ
Dáng lưng còng mẹ tất tả ngược xuôi

 Mầm non cựa mình trong đất sinh sôi,
Hoa dại nở ngút ngàn trên vách núi
 Tiếng trẻ bi bô mong chờ ngóng đợi
Mẹ mua quà từ phiên chợ cuối năm

 Tờ lịch sau cùng sắp lại xé bong
Như chiếc lá khô lìa cành lưu luyến
Nhường chỗ cho chồi xanh lộc biếc
 Đón phút chuyển mùa xuân lại tái lai.

Hạnh Nguyên: 5-2-2018

.
.
.