MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

1/12/18

CÁM XÚC THÁNG MƯỜI HAI

CÁM XÚC THÁNG MƯỜI HAI

 Dẫu đứng yên thì dòng đời vẫn chảy.
 Dẫu muốn dừng thì ngày vẫn trôi qua.
Mới hôm nào, hè rực nắng, rát da
Rồi thu đến hoa vàng như thảm lụa

 Chớp mắt cái đã thấy đông gõ cửa
Gieo gió mùa khô héo những làn môi
Ấy thế rồi đông cũng vội đi thôi
Rũ áo buông mành cho đôi điều ở lại.

 Dọc bên đường hoa dại tháng mười hai
Nơi làng quê cũng bước vào vụ cuối
Cánh đồng hoa đẫm những chiều sương muối
Đậm nụ cười trải theo vết chân chai.

 Ước gió mùa chỉ thổi tạt qua tai
Cho cơn mưa đừng dầm dề nặng hạt
 Ước đủ nắng cho đồng hoa bát ngát
 Cho bát cơm cuối năm thêm chút mặn mòi

 Tháng mười hai ước muốn nhỏ nhoi thôi
Vết thời gian đừng vẽ hoa lên tóc
Quy luật đấy biết thế rồi mệt nhọc
Xin điểm tô thêm khóe mắt nụ cười.

Hạnh Nguyên: 1-12-2018

 

15/11/18

DẤU ẤN THỜI GIAN.

DẤU ẤN THỜI GIAN.

 Tháng mười một vòng quay của thời gian
Mang cái rét để thèm hơi ấm áp
Thèm một vòng tay dấu cước da đỏ rát.
 Lật trên tường tờ lịch nhắc lo toan

 Ta bất chợt dừng lại ở một trang
Các con số đã tô thêm mầu đỏ
Một dòng chữ được in hoa rất rõ
“ KỶ NIỆM NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM ”

 Ừ thế rồi cũng đã mấy mươi năm
Luôn gắn bó với nghề rèn cái chữ
Bỏ lại sau lưng khung trời thương nhớ
Cõng chữ lên non về với bản làng

 Mỗi mùa đông sang mây xám giăng giăng
 Tháng mười một ngập tràn sương giá
Những đứa trẻ có sức bền kỳ lạ
Suốt mùa đông không áo ấm đến trường.

 Từ buổi dạy đầu tiên trò vẫn chửa có tên
Nhà nó đông toàn Một, Hai, Ba, Bốn …
Hoặc là Sắn, Khoai, Gốc, Gai…lộn xộn
Thóc, Lúa…sướng danh khiến cô giáo bật cười.

 Mấy chục năm trời có lúc chẳng ngỉ ngơi
Giáo án bảng đen cùng viên phấn trắng
Thao thức bao đêm bên đèn thầm lặng
Chỉ để sớm mai bài dạy vuông tròn

 Khép lại chặng đường vui với trẻ con
Cho thế hệ sau cùng nhau tiến tới
Chở tiếp chuyến đò với bao diệu vợi
Để con chữ vút bay trên Tổ quốc điệp trùng

 Hạnh Nguyên: 15-11-2018

 

27/10/18

NGHE EM KỂ MÙA ĐÔNG.

NGHE EM KỂ MÙA ĐÔNG.

 Sao bảo rằng mùa đông không lạnh
 Áo mùa đông đã rách mất còn đâu
Chiếc khăn ấm của ngày xưa cất vội
Đã sờn mầu trơ lớp sợi len nâu.

 Những tưởng mưa rào đã hết từ lâu
Ngày cuối thu sẽ nhạt nhòa nắng úa
Lá sẽ rơi và sẽ đầy hoa cỏ
Tím chân ai khuất nẻo cũ tìm về.

 Ai đâu ngờ mưa vẫn ướt sườn đê
Cây vẫn rụng lá vàng rơi rất khẽ
Những cơn gió vẫn nói lời dâu bể
Chẳng ai tin đông lạnh lẽo gần kề.

 Mẹ vẫn cười buồn mỗi lần kể em nghe
Mùa đông cũ đã tặng ai khăn ấm
Giấc mơ nào đã từng thấm đậm
Thủa xa xưa ngày ấy...bây giờ

 Cuối thu rồi, đông sẽ lại ngây thơ
Rắc sương muối héo khô từng phiến lá
Lẳng lặng nghe ...heo may kìa ...rất lạ
Kể chuyện ngày xưa mùa đông cũ đang về.

 Hạnh Nguyên : 27-10-2018

19/10/18

NHỚ THÁNG MƯỜI

NHỚ THÁNG MƯỜI

 Tháng mười về ta day dứt ngóng trông
Không nỡ quên chiều dần đang khép lại.
Bước xuống phố khi hoàng hôn nhào tới
Mầu nhớ nhung vàng óng những con đường

 Tháng mười về mang nỗi nhớ niềm thương
Lá ùa nhau xuống lòng đường loáng nước
Ngày cuối thu cũng trở nên vàng rực
Rét đầu đông lẩn quất những đêm dài.

 Mọi thứ xung quanh như chững lại cùng ai
Chầm chậm ngang qua tàn phai chiếc bóng
Cứ đậm, nhạt lùi nhanh vào im lặng
Khép hàng mi thủng thẳng chở đông về.

 Tháng mười rồi cũng lặng lẽ bỏ đi
Khi chưa kịp hít hà hương hoa sữa
Chưa đi hết những hàng cây nho nhỏ
Gió trở mùa chưa tím hết hoa may

 Nắng bớt giòn, mưa cũng bớt giông mây
Thì ta vẫn mỗi ngày ngồi thơ thẩn
Tiếc nuối mùa thu vào dần quên lãng
Cùng tháng mười vương vấn gió heo may.

 Hạnh Nguyên: 19-10-2018

4/10/18

THÁNG MƯỜI

THÁNG MƯỜI

 Một sớm mai bắt gặp tháng mười sang,
 Cõng trên vai tiếng thở dài cuối vụ
Nỗi trầm tư rắc lên đầy ngõ phố
 Đất trời như chân bước vội vào thu

 Tháng mười về kể những chuyện sau xưa
Ta bắt đầu nhận ra mình tiếc nuối.
 Đời có lúc xa rồi mới thấu nổi
Chợt lãng quên mới biết nhớ thật nhiều.

 Tháng mười về cho cây lá phiêu diêu
Chiếc ghế đá chơ vơ không người tới
Những con đường cũng biếng lười vô tội
Nằm co ro trong giấc mộng riêng mình.

 Mọi thứ như say với huyễn tưởng xuân xinh
 Bởi khi nàng đông chạm chân lên thềm phố
 Cũng là khi không còn nhiều mơ ước nữa.
 Ký ức ngủ yên vô thức giấc thu nồng.

 Hạnh Nguyên: 4-10-2018

 

16/9/18

LÁ THU

LÁ THU

 Mùa thu lá đổ bộn bề
Gợi bao nhung nhớ vụng về thiết tha
Đổ vào mắt cả bao la
Hanh hao tháng chín nuột nà dáng em

 Chiều rơi con phố vàng thêm
Gió vờn khe khẽ choàng lên gốc bàng
Lao xao chiếc lá lang thang
Bâng khuâng gợi nhớ muôn vàn khúc ca

 Sáng nào trong trẻo mượt mà
Lá xanh từ những ruộng cà luống rau
Nắng xiên lá đổ vào nhau
Ngập ngừng lá hỏi về đâu cuối đường

 Trên vai mềm thấy ướt sương
Chiều thu tóc liễu vội buông hững hờ
Sau lưng vài mảng lá chờ
Chênh chao mải miết loang mờ thời gian

 Mùa thu lá hát miên man
Điệu đà êm ái trải vàng khắp sân
Lâng lâng tháng chín trong ngần
Lá thu duyên dáng muôn phần dấu yêu.

 Hạnh Nguyên : 16-9-2018


 

2/9/18

THU VÀNG

THU VÀNG

 Thu sang cho lá thêm vàng
Bên hiên bóng nắng ngỡ ngàng vào thu
Mấy nhành liễu rủ ven hồ
Thảnh thơi chải tóc đón chờ thu sang

 Đêm về trong ngõ ngủ ngoan
Thoảng mùi hoa sữa thơm gian phố nghèo
Hơi sương lan tỏa phiêu diêu
Nồng nàn chút gió mỗi chiều gắt mưa

 Thu sang dìu dịu trăng mờ
Thấy se se lạnh nơi bờ vai xiêu
Ngọt ngào tay nắm tay nhau
Dọc con đường nhỏ qua cầu gió lay

 Thu ngồi ngắm hạt mưa bay
Ngâu rơi chĩu nặng chuỗi ngày buồn tênh
Cà phê ta giót một mình
Lặng đi qua phố chông chênh nỗi niềm

 Mùa thu sang vẫn mình em
Lang thang đây đó ngắm nhìn lá rơi
Một mình cả một khoảng trời
Tự tin em ! Dẫu là người độc thân

 Hạnh : 2-9-2018

 

26/8/18

VŨ ĐIỆU MÙA NGÂU

VŨ ĐIỆU MÙA NGÂU

Những hạt ngâu lại ùa xuống nhân gian.
 Ta giật mình nhìn ra ô cửa sổ.
 Dường như cả không gian tàn úa
Cùng Ngưu Lang - Chức nữ giao mùa

 Cũng phải thôi mùa đã ngả sang thu
Trời đất giao thoa trong thứ màu hoang ảo
Vầng dương trốn sau vòm mây phiền não
Khóc cho nàng thiếu phụ vắng xa chồng

 Tháng bảy về ta lười nhác ngó trông
Gió dang tay xoa dịu đi cơn khát
Của nắng hè đốt cỏ cây vạn vật
Khúc giao mùa trời gió giật mây giông

 Lắng nghe ngoài kia phố đã bớt đông
Cánh mười giờ rung rinh trong chậu cảnh
Bụi dạt xuống đường mơn man ám ảnh
Từng chiếc ô di chuyển đủ sắc mầu.

 Hạt ngâu rơi giọt nước mắt đêm thâu
Phủ mờ nhân gian thứ mầu lành lạnh
Sấm vần vũ xé khoảng không cô quạnh
Những mùa ngâu theo dọc tháng năm dài.

 Những mùa ngâu theo dọc tháng năm dài
Trong hữu hạn của đời người ngắn ngủi
Thêm yêu thương đong đầy qua buồn tủi
Với một mùa ta thường gọi “ MÙA NGÂU” !!!!

 Hạnh Nguyên: 26-8-2018

 

23/8/18

CHÀO NĂM HỌC MỚI

CHÀO NĂM HỌC MỚI

 Vào năm học mới
Bé vội đến trường
Sách vở khẩn trương
Áo quần ngay ngắn

 Nét mặt tươi tắn
Cùng bạn nắm tay
Vui đến trường ngay
Chào năm học mới

 Thầy cô đã tới
Đón bé tận nơi
Bé nghe từng lời
Học ngoan bé nhé

 Mùa thu đẹp thế
Nắng trải vàng tươi
Bé lớn khôn rồi
Chào năm học mới.

 HN : 23-8-2018

19/8/18

CHỚM THU

CHỚM THU ( Lạc vận )

 Em bất chợt hiện ra bên ta
Tặng cho ta một nhành thạch thảo
Thu bỗng về trong sớm mai hư ảo
 Hạ cuối mùa lá úa bắt đầu rơi

 Gió cuốn gió lá bay đi tất tưởi
Cây khô vàng đau chiếc lá còn xanh
Nhành thạch thảo dẫu rất mong manh
Hương thơm vẫn nồng nàn quấn quít

 Giữa chông chênh lá đầu cành vấn vít
Thời gian qua không chỉ có vô tình
Chút nắng vàng sao chợt quá lung linh
 Ngước nhìn lên thấy xốn sang trong dạ

 Phút lặng người khi bầu trời vợi xa
Bỗng thẳm xanh đến tận cùng bỡ ngỡ
Không chỉ bởi hương sắc thu rực rỡ
Mà bởi vàng thu yêu thích đã trở về .

 Hạnh Nguyện : 19-8-2018

 

7/8/18

CÓ MỘT MÙA NHƯ THẾ

CÓ MỘT MÙA NHƯ THẾ 

Có một mùa hạ cồn cào nắng gió,
Trôi đi theo cùng năm tháng đong đầy.
 Có một người tự xa xưa vẫn vậy
Níu mùa hè trong hương gió heo may

 Bao mùa hè như thể sớm nay
Rưng rưng thấy heo may về qua phố
Phía bên người chẳng còn gì ấp ủ
Sao bên này dạo mãi khúc tình say?

 Mùa hạ qua gợi nhắc thủa thơ ngây.
 Mưa giăng mắc khung trời đầy thơ mộng
Tiếng lá rơi phía môi mềm hy vọng
Biết bao buổi chiều thấp thỏm chờ mong

 Ta gói dấu yêu vào dĩ vãng xa xăm
Trên sân trường, hoa phượng rơi nức nở
 Vệ cỏ buồn khóc thương ngày cuối hạ
Khép lại một mùa hè như thể đón thu sang.

Hạnh Nguyên: 7-8-2018

 

4/8/18

KIẾP HOA

KIẾP HOA

 Bất chợt gặp một nhành hoa nắng
Rủ bên đường quạnh vắng đơn côi
Nâng niu nhặt cánh hoa rơi
Xót xa hoa sống một đời cỏ hoang

 Bên kia đường huy hoàng lộng lẫy
 Đa sắc mầu biết mấy cao sang
Cùng hoa sao nỡ phũ phàng
Người mang khăn mỏng kẻ quàng gấm son

 Ác hại thay sinh con kiếp mọn
Mọc ven đường nào chọn được nơi
Cùng mang cái tiếng cuộc đời!
Ngậm ngùi hoa nắng chơi vơi chốn này!?

 Hạnh Nguyên: 4-8-2018


27/7/18

KỶ NIỆM NGÀY THƯƠNG BINH LIỆT SĨ

KỶ NIỆM NGÀY THƯƠNG BINH LIỆT SĨ

 Xin thành kính dâng nén hương thơm thảo
Nhớ công ơn bao liệt sĩ anh hùng
Trong chiến đấu quên mình vì nghĩa cả
Cho cuộc đời mãi mãi những mùa hoa

 Xin tri ân những người mẹ, người cha
Đã dâng hiến con mình cho đất nước
Cuộc chiến tàn lâu con chưa về được
Nước mắt mẹ nhòa hình bóng con yêu

 Xin được cúi đầu cảm tạ rất nhiều
 Những thương bệnh binh, gia đình liệt sĩ
 Xương máu đã rơi không sao xiết kể
Cho đất nước hòa bình, cuộc sống an yên.

Hạnh Nguyên :26-7-2018

14/7/18

BÉ.
 ( Cho ngày sinh )
Bé tung ta tung tẩy
Chạy về phía cầu vồng
 A sao mưa đẹp quá
 Mẹ có nhìn ra không

 Sấm chớp lòe cơn giông
 Mẹ sợ lo bé ướt
 Bé mải mê đuổi rượt
 Vài bông nắng sau cùng

 Bé vui chạy lung tung
Trời vừa mưa vừa nắng
Nhặt một cành hoa trắng
Bé gọi: Mẹ ơi - thương!

 Mẹ kể chuyện dọc đường
Mấy mươi năm về trước
Thích hoa hái bằng được
Bé chẳng ngại nắng mưa.

 Mẹ kể một ban trưa
Mặt trời lên chót đỉnh
Bé trở mình ghé mắt
Đón nụ cười đầu tiên

 Chớp mắt mấy mươi niên
 Bé già nua tuổi tác
Vẫn thích nghe mẹ nhắc
Chuyện ngày xửa ngày xưa.

 Hạnh: 14-7-2018

 

15/6/18

ƯỚC

ƯỚC!

 Đã lâu rồi không còn thấy bâng khuâng
Dòng cảm xúc cũng vuột theo ngày tháng
Những yêu đương tưởng chừng như khuất dạng
Trong hoang tàn đổ nát trái tim khô

 Giá được trở về quá khứ ngày xưa
Được thầm hát tháng tư về hoa nắng
Cùng bên ai dạo chơi con đường vắng
Nhặt cánh hoa rơi lối cỏ ngọt ngào

 Được trở về ngày tươi trẻ khát khao
Một chiếc lá cũng lao xao trong dạ
Vì sao rơi cũng chao ơi! tiếc quá!
Chẳng rơi vào đôi mắt sáng long lanh!

 Không ước trở về ngày ấy có anh
Để chứa chất một nỗi buồn giá lạnh
Chỉ ước mong một ngày vui lóng lánh
Thấy cầu vồng rực rỡ phía sau mưa.

(Hạnh - Ngày không mưa: 15-6-18)

9/6/18

HƯƠNG SEN

HƯƠNG SEN 

Những đóa sen trắng, hồng thấp thoáng
Trên gánh hàng hoa khắp mọi nẻo đường
 Cánh hoa mềm còn mọng hơi sương
Khẽ khàng nhô lên sau vai áo bạc màu

 Mỗi chục bông hoa nép nhẹ vào nhau
 Giữa một chiếc lá sen to xanh ngắt
 Đợi bàn tay ai dịu dàng dè dặt
Rước hoa về thơm ngát căn nhà.

 Bởi vì ai luôn tất bật lo toan
Và vì sen lại tỏa hương lặng lẽ
Nên để mùa sen đi qua thật dễ
Chẳng kịp nâng niu hoa đẹp trên tay

 Những đóa sen còn chúm chím hôm nay
Hương thơm đã ấp đầy lồng ngực
Qua một đêm hoa nở bung nưng nức
Khoe hết mình sắc trắng tinh khôi

 Mê mẩn mùa sen nét đẹp Hồ Tây
Nên mỗi năm cứ vào ngày hạ trắng
Khi tiếng ve ngân báo trời vừa sáng
Là vội vàng lặn lội đến nơi này

 Dường như sen cũng chiều kẻ mê say
Nên cả đầm hoa tỏa hương ngào ngạt
Những lá sen to cũng trở nên xanh ngát
Che nắng hè gay gắt đốt làn da

 Chia tay rồi hẹn nhé một mùa hoa
Trở lại Tây Hồ bên đầm sen thơm ngát
Để hương sen dìu mình qua nắng gắt
Dịu dàng qua mưa nắng cuộc đời.

Hạnh Nguyên : 9-6-2018


  

13/5/18

VỚI MẸ

VỚI MẸ

 Ngày của mẹ.
 Từ bao giờ tôi đã nào hay biết nó
 Thế nhưng trong lòng tôi luôn có
Ngày nào cũng là ngày của mẹ thương yêu

 Người mẹ tảo tần từ khi tôi biết nhớ đôi điều
Chưa có bao giờ mẹ được thảnh thơi ngơi nghỉ
Gần tám mươi tuổi vẫn ngày đêm suy nghĩ
( Ôi con số tám mươi mới đáng sợ làm sao)

 Ngày của mẹ tôi chẳng nói lời nào
Với mẹ tôi, với người tôi thương nhất
Những buồn vui trong lòng tôi chứa chất
 Mẹ hiểu nhiều nên canh cánh vì tôi

 Con chẳng nói gì nhiều với mẹ yêu ơi
Nhưng hơn hết con mong mẹ giữ gìn sức khỏe
Kệ những đứa con hư mẹ đừng ôm tất nhé
Hãy sống cho mình để vui khỏe mẹ ơi !

Hạnh Nguyên: 13-5

8/5/18

ĐẾN HẠ

ĐẾN HẠ

 Tháng năm nắng chảng gắt gao
Lá non se mặt rũ vào thân cây
Mấy chùm phượng đỏ hây hây
Đón mùa giã bạn tháng ngày bên nhau

 Ve kêu như tiếng hát sầu
Nắng lên bỏng rát mặt cầu qua sông
Tần ngần trên bến ngóng trông
Thuyền xưa xa lắc chờ không thấy người

 Tháng năm ngăn ngắt mây trời
Kén tằm vàng óng lảnh loi nguyệt cầm
Nắm bàn tay nhỏ bâng khuâng
Chao ơi hạ đã vài phần trôi qua Hạnh

Nguyên : 8-5-2018

1/5/18

KHÚC CA XOAN

Em hát câu ca xoan
 Đã qua rồi lễ hội
Non ốc khi mờ tối
Không còn sáng ánh đèn

 Thậm Thình lúc nắng lên
Không thì thùm giã gạo
Cây trò chỉ ngàn năm
Chưa đến mùa thay áo

 Linh thiêng mộ vua Hùng
Bên cột thề Mã Viện
 Ngàn vạn năm văn hiến
Còn đó nợ xâm lăng

 Đêm lung linh ánh trăng
Nhớ hoài mùa lễ hội
Thủa hoa hồng bối dối
Một mùa thương xa xôi.

Hạnh Nguyên: 1-5-2018

14/4/18

THÁNG TƯ VỀ

THÁNG TƯ VỀ

 Tháng tư, ve cất tiếng miên man gọi nắng
 Tháng tư, có những chân trời xanh thẳm
Những nhung nhớ xa xăm, có loa kèn tươi trắng
Rợp góc đường tranh thủ lúc cuối xuân

 Giấc mơ nào xa xôi ẩn hiện bên thềm
 Vòm trời xanh trong veo gợi niềm mong nhớ
 Tiết giao mùa là một hoàng hôn màu lửa
 Cho tháng tư về len lỏi những mùa thương

 Hạ chửa sang xuân giờ vẫn vấn vương
Tháng tư pha giữa ngọt ngào và mãnh liệt
Giấc mơ xa xôi ký ức ngày xưa diễm tuyệt
Tháng tư bâng khuâng trên ngõ nhỏ ngày nào.

 Bản tình ca vang lên giữa lòng phố lao xao
Khóe mắt cay cay mùi thơm nào bất chợt
 Thực hư chập chờn trong nắng chiều thưa thớt
Ta lênh đênh giữa hai bến nhớ quên.

 Điệp khúc ngày xưa trở về nẻo đường quen
Ve con cất tiếng hát du dương rồi tắt lịm
 Tháng tư về với xốn xang kỷ niệm,
 Là nỗi nhớ không tên êm ái ngọt ngào.

 Hạnh Nguyên 10-4-2018

16/3/18

ĐA MANG

ĐA MANG

 Đâu chỉ mùa thu lá mới vàng
Chửa hết mùa xuân hạ chửa sang
 Đầy sân lá rụng tràn ngập lá
Vài con bướm lạ rập rờn sang

 Soi gương bất chợt se lòng lại
Ngắm cánh hoa vàng dạ xốn xang
Ơ hay chọn kiếp người là thế!
Gánh nợ trần gian chót đa mang.

 Hạnh Nguyên: 16-3-2018

14/3/18

MÙA SANG

MÙA SANG

 Ngây thơ bao giờ cũng ngỡ
Thân yêu chẳng thể người dưng
Tháng ba tháng tám ngập ngừng
Dang tay vẫy vùng sóng nước

 Ai đâu hay mà biết được
Trái mùa quả ngọt cũng chua
Lật từng ngày cũ dấu xưa
Sao nghe như đùa như thật

 Muốn quên sao mà day dứt
Đã từng lòng hẹn với lòng
Ấm nồng ngày đông tháng hạ
Tơ đồng kết mối duyên trong

 Thế rồi cũng hết chờ mong
Cũng thành người dưng một thủa
Nhặt, thưa chẳng còn nhắc nữa
Ngày qua nắng nhạt sao mờ

 Hoa gạo cháy trời thương nhớ
Tháng ba nhắc chuyện thủa xưa
Nhặt hoa xếp hình tim vỡ
 Ơ hay mùa đã sang mùa.
 Hạnh Nguyễn: 14-3-2018
( Bỏ lỡ một cuộc tình, chẳng ai biết trước về sau khi nghĩ lại, có phải vừa bỏ lỡ một cuộc đời hay không?)

10/3/18

EM NGHĨ GÌ SAU NGÀY 8-3

EM NGHĨ GÌ SAU NGÀY 8-3

Tết qua rồi giờ là đến tháng ba
Hoa gạo lại cháy trời thương nhớ
 Những cánh hoa hình tim rực lửa
Thắp cuối trời lưu dấu giấc mơ xa

 Em nghĩ gì sau ngày tám tháng ba
Đón xuân mới chẳng còn nhộn nhịp nữa
Vạt hoa hồng trong nắng xuân òa nở
Tặng nàng thơ khi mùa sắp nhạt nhòa

 Và một nàng quên ngày tháng xuân qua
Đâu phải ai cũng rộn ràng hoa nở
Có cuộc đời chẳng bao giờ được nhớ
Cứ âm thầm bên lề những lãng quên

 Bởi những bộn bề công việc không tên
Hay người sống kề bên vô tâm chẳng nhớ
Cũng có thể chẳng còn ...ai biết nữa
Vì sự vô tình lạnh lẽo đi qua

 Em nghĩ gì sau ngày tám tháng ba
Khi hằng năm vẫn tự mình tiệc lễ
Vẫn tự cắm những nhành hoa đơn lẻ
Vượt qua nỗi buồn để tìm lấy niềm vui.

 Hạnh Nguyên: 10-3-2018

8/3/18

THÁNG BA KHÔNG CẦN HOA

THÁNG BA KHÔNG CẦN HOA

 Đất quê gọi mẹ là bầm
Nuôi con từ hạt thóc mầm chắt chiu
Có bàn tay mẹ nâng niu
Lớn khôn nhờ những khẳng khiu đời bầm

 Nhăn nheo tóc bạc da sầm
Biết là hoa đẹp nào cầm trên tay
Chẳng cần du lịch đó đây
Chẳng cần có lấy một ngày của riêng

 Tháng ba hoa tặng mọi miền
 Riêng bầm vẫn vậy một niềm chả ham
 Đông tây lễ hội chẳng màng
Lo riêng một cõi góc làng mà thôi

 Giản đơn lem lấm một đời
Tháng ba chẳng thiết một lời ngợi khen
Tảo tần sớm tối đã quen
Không cần hoa tặng - mẹ hiền vẫn vui.!.

Hạnh:8-3-2018

2/3/18

MÙA HOA GẠO

MÙA HOA GẠO

 Nếu một ngày em về lại tháng ba
Về quê mình nơi đất đai cằn cỗi
Nơi tuổi thơ trôi qua rất vội
Nhớ nhặt giùm tôi cánh hoa gạo cuối làng

 Nếu một ngày em về lại lang thang
Hoa gạo nở tháng ba giữa trời rực rỡ
Nhặt một bông gửi cho tôi nỗi nhớ
Tự thủa nào đã quên cả mùi hương

 Nếu một ngày em về cuối con đường
Từng cánh hoa thắp cháy trời màu đỏ
Bao năm qua chưa quay về xóm nhỏ
Triền đê cong ôm kí ức quê hương

 Nếu một ngày em còn biết nhớ thương
Hãy quay về gốc cây ngày xưa ấy
Kỷ niệm bâng quơ vẫn còn để lại đấy
 Đau đáu nỗi lòng, những ngày cũ lao xao

 Nếu một ngày lại thấy nao nao
Tháng ba gọi , hoa ngập con đường cũ
Em hãy về cùng tôi và nhắn nhủ
Vẫn nhớ một mùa hoa gạo đỏ thôn quê.

Hạnh Nguyên; 3-2018

5/2/18

XUÂN ĐÃ TÁI LAI.

XUÂN ĐÃ TÁI LAI.

 Giữa dòng người đang tấp nập ngược xuôi
Chợt ngước mắt bắt gặp đàn chim én
 Ngàn cánh bay trên bầu trời chao lượn.
 Ô ! Mới hay mùa xuân đẹp đang về.

 Trên khắp mọi miền phố xá làng quê
Cây bật lên lớp chồi non xanh mởn
Mưa âu yếm hôn nụ hoa, búp phấn !
 Dục lớn mau đón nắng mới dịu dàng

 Mùa xuân về thắp ngọn lửa thương yêu
 Những háo hức của ngày vui đoàn tụ.
 Những đứa con đi xa giờ thấy nhớ
Dáng lưng còng mẹ tất tả ngược xuôi

 Mầm non cựa mình trong đất sinh sôi,
Hoa dại nở ngút ngàn trên vách núi
 Tiếng trẻ bi bô mong chờ ngóng đợi
Mẹ mua quà từ phiên chợ cuối năm

 Tờ lịch sau cùng sắp lại xé bong
Như chiếc lá khô lìa cành lưu luyến
Nhường chỗ cho chồi xanh lộc biếc
 Đón phút chuyển mùa xuân lại tái lai.

Hạnh Nguyên: 5-2-2018

29/1/18

ĐÓN XUÂN

ĐÓN XUÂN

 Mịn màng vạt cỏ ven đồi
Ngút ngàn hoa dại sắc ngời xuân sang
Bên kia trống dục hội làng
Bên đây trái gái rộn ràng du xuân

 Đào phai trong nắng mai ngần
Khẽ khàng bứt nụ đông lân khoe màu
Bãi sông xanh mướt mùa lau
Bén chân cây lúa đồng sâu giao hòa

 Bốn mùa dệt gấm thêu hoa.
Trải ngàn mưa nắng nhạt nhòa đắng cay,
Ấm no hạnh phúc mới hay
 Xuân về kết trái hương bay ngọt lành.

 Một màu tinh khiết non xanh.
 Cánh đồng xuân mới bức tranh rạng ngời
Vui từng ánh mắt nụ cười
Từng viên đá cũng gọi mời đón xuân.

 Hạnh Nguyên: 29-1-18

2/1/18

MƯA XUÂN

MƯA XUÂN

 Nhè nhẹ giọt sương bay
Mưa xuân về trong ngõ
Thì thầm mưa hỏi nhỏ
Ai ẩn giật nơi này

 Bướm vàng lướt thướt bay
Ong ngủ vùi trong tổ
Cây cau bồng con nhỏ
Lắc đầu chẳng biết đâu

 Mấy khóm cúc bạc đầu
Cuối đông chưa kịp nở
Nên vội vàng trăn trở
Chẳng có câu trả lời

 Mưa nhè nhẹ rơi rơi
Chạm khẽ vào mắt lá
Hoa Mộc lan đang nở
Trắng ngần mỗi sớm mai

 Trầu không kể lai rai
Gió vừa làm héo lá
Xuân về mưa rỉ rả
Là xanh lại cành non

 Mưa vuốt nhẹ môi son
Thơm má hồng thiếu nữ
Xuân về mưa nhắn nhủ
Người ẩn giật có hay?

2-1-2018

.
.
.