Gió mùa về mưa lạnh lẽo tuôn rơi
Không còn nữa những ấm nồng ngày hạ
Đông rét buốt quất lá rơi tơi tả
Cầu qua sông cô độc một bóng người
Cầu qua sông cô độc một bóng người
Dòng nước cuốn chiếc lá rơi về biển
Giữa sóng xô với muôn ngàn bờ bến
Có nơi nào gọi là chốn bình yên
Có nơi nào gọi là bến bình yên
Cho ta gửi tâm hồn thơ diễm tuyệt
Mong manh đấy nhưng vẫn là bất biến
Giữa xô bồ nhân định chẳng bình yên
Giữa xô bồ nhân định chẳng bình yên
Cúc họa mi của tháng mười vẫn nở
Hoa bên em ngày mùa đông rực rỡ
Đón giá lạnh về hoa cúc lại làm thơ.
Hạnh Nguyên: Tháng 12 8-12