MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

28/4/17

DẤU MÌNH

DẤU MÌNH

Nhiều khi muốn vui để quên
Chuyện cũ chẳng còn dám nhắc
Những ngày vui giờ càng xa lắc
Nhấp chén trà sao chát mặn bờ môi

Nhiều khi muốn quên để vui
Hát múa như lên đồng cốt
Lang thang cả ngày không sốt ruột
Giót vào tim một giọt đắng tê lòng

Tháng tư trời trở không trong!
Xuân qua nàng Bân giã bạn
Thương nhớ cũ dường như cũng cạn
Bỗng chạnh lòng nghe một tiếng lá rơi

Nhắc mình hãy quên để vui
Xa lắm làm sao gần lại
Đã chẳng còn con tim khờ dại
Sao nỡ dấu mình tìm chốn đơn côi.

Hạnh Nguyên: 28-4

19/4/17

HONG NẮNG

HONG NẮNG

Chiều xuân đem nắng ra hong
Nhặt bông hoa đại rụng trong sân chùa
Cúi tìm hương vị chát chua
Đám mây mơ ngủ còn chưa chịu về

Tháng tư cỏ biếc sườn đê
Dáng ai e ấp bên lề đường quen
Cánh chuồn mỏng mảnh bay lên
Chắc là mưa lại trắng đêm sang ngày?!

Bằng lăng hóa tím rừng cây
Ẩn vào trong lá ngón tay trắng ngần
Giữa lòng phố vắng níu chân
Ngỡ ngàng như chẳng một lần qua đây

Mùi thơm hương ngọc lan bay
Tiếng con dế trũi ngủ ngày nói mê
Ngả đầu trên chiếc gối êm
Vầng trăng đầu hạ ngắm đêm sang mùa.

Hạnh Nguyên: 19-4

14/4/17

MÙA HOA DẺ

MÙA HOA DẺ

 Mấy cánh vàng ươm tựa nắng tươi
 Lẫn trong vạt lá mầu xanh ngời
Tỏa hương thơm nức lan mấy ngõ
Ngắm hoa chợt nhớ thời đôi mươi

Ấy mùa hè trước rất xa xôi
Sườn non tha thẩn ngắm mây trời
Hái một vài bông vừa độ chín
 Thiếu phụ nhìn hoa thoáng mỉm cười.

Hạnh Nguyên: 14-4

1/4/17

XIN ĐỪNG

XIN ĐỪNG
( Tặng những người "may mắn" được đến sau )

Xin hãy đừng nhắc tên người cũ với em
Nếu đã chết xin để nàng yên nghỉ
Những phiền muộn của trần gian dâu bể
Đừng để người đi vướng bận làm gì

Cũng đừng nhắc tên người cũ chia li
Duyên đã hết nợ tiền duyên đã trả
Hãy để người ấy bình tâm yên ả
Trái tim buồn luôn tìm chốn bình yên

Xin đừng nhắc tên người cũ triền miên
Dẫu không phải kẻ nhỏ nhen ích kỷ
Nhưng cũng khiến em bần thần ngợi nghĩ
Em là người lấp khoảng trống hay chăng?

Xin anh đừng nhắc chuyện cũ ngày xanh
Dẫu lòng anh không thể nào quên được
Nhưng hãy để cho những người đến trước
Luôn là người quý mến ở trong em!

Hạnh: 1-4

.
.
.