Nhiều khi muốn vui để quên
Chuyện cũ chẳng còn dám nhắc
Những ngày vui giờ càng xa lắc
Nhấp chén trà sao chát mặn bờ môi
Nhiều khi muốn quên để vui
Hát múa như lên đồng cốt
Lang thang cả ngày không sốt ruột
Giót vào tim một giọt đắng tê lòng
Tháng tư trời trở không trong!
Xuân qua nàng Bân giã bạn
Thương nhớ cũ dường như cũng cạn
Bỗng chạnh lòng nghe một tiếng lá rơi
Nhắc mình hãy quên để vui
Xa lắm làm sao gần lại
Đã chẳng còn con tim khờ dại
Sao nỡ dấu mình tìm chốn đơn côi.
Hạnh Nguyên: 28-4