MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

21/2/17

EM SẼ

EM SẼ ....


Em sẽ bay đi về phía xa xôi
Chẳng cần có anh cũng chẳng cần chi nữa
Quá nửa đời người đã dùng dằng lần lữa
Để tháng năm buồn qua liếp cửa đêm đông

Em sẽ bay đi như cái thủa hư không
Thủa chưa biết vì sao mà tim ta đau đớn
Thủa chỉ có tiếng cười tinh khôi mới lớn
Lưu luyến chất chồng không còn ở nơi anh

Em sẽ bay đi như con tạo quay nhanh
Để thấy tháng ba long đong mùa hoa gạo
Níu ngày xuân chốn xa mùa dông bão
Từng vệt thời gian in dấu cuối con đường

Em sẽ bay đi không vì hết vấn vương!
Anh cùng với thăng trầm ký ức
Những mảnh ghép rụng rơi làm sao mà giữ được
Mệt mỏi lắm rồi ước mộng chung đôi

Em sẽ bay đi về phía xa xôi
Nơi có những khung trời xanh tím
Nơi không còn những nhớ nhung bịn rịn
Chỉ còn tháng ba cùng hoa gạo cháy trời!!!!!

Hạnh Nguyên: 21-2

17/2/17

LỠ THƯƠNG

LỠ THƯƠNG!!!

Quá nửa giêng trời lất phất mưa bay!
Chùa Thầy, Chùa Hương vào ngày khai hội
Xúng xính áo khăn dùng giằng đắm đuối
Nao nức rộn ràng khắp chốn thôn quê

Miền trung du rừng cọ đồi chè
Trái gái giao duyên ngọt câu xoan ghẹo
Dù đi muôn nơi dù về muôn nẻo
Đất tổ quê mình đẹp nhất người ơi!!!

Lúng liếng mắt nhìn vạt áo buông lơi
Non ốc, Thậm thình xốn sang câu hát
Nghĩa Lĩnh- Đền Hùng khói hương ngào ngạt
Neo gọi lòng người về lại Thao giang

Hoa gạo long đong thả cánh chiều sang
Rực đỏ tháng giêng thắm mùa lễ hội
Sắc bùa đêm trăng khiến lòng bối rối
Chót lỡ thương rồi đừng dại xa nhau!!!!

Hạnh Nguyên : 17-2

14/2/17

SOCOLEL CHO EM

VALENTINE

Một bông hồng em muốn được tặng em
Ngày valentine không có trong hồi ức
 Cái thủa ông bà mình ngày trước
 Nào có bao giờ biết đến lễ tình nhân

 Ngày xưa chỉ mượn câu ca dao
Ngọt ngào đem bắc cầu giải yếm
Mà bên nhau mặn nồng như sóng biển
Đâu có cần gì đến ngày Valentine

 Em cũng theo đòi học thói lễ nghi
Muốn được ăn sô-cô-la như bao người muốn
Dầu biết có thể chẳng ngọt gì đâu- đắng!
Vẫn phập phồng mong một chiếc kẹo sô-cô-la !

 Hạnh Nguyên: 14-2

.
.
.