Em là người đàn bà dang dở
Bởi may duyên về nhà chị làm dâu
Chẳng được lòng ai từ thủa ban đầu
Mười mấy năm khiến người xa gần lại
Mẹ chị thương đứa con út dại
Trai còn tân lấy phải nạ dòng
Đắm đuối dại khờ đến nỗi long đong
Nên bỏ qua lỗi lầm mà thương em nhất.
Chăm chút bù chì dành cho em tất
Nuôi các cháu còn thơ để em trải nợ nần
Vì mưu sinh các em chẳng ở gần
Mẹ lại lo các con ở xa lúc trở trời trái gió
Em không biết lòng mẹ luôn rộng mở
Dang vòng tay đón nhận em về
Điều tiếng dở hay vun vén tư bề
Em nỡ khiến lòng mẹ nhiều đau đớn?
Mỗi lời nói ra chứa đầy gai nhọn
Trắc nết hỗn hào không trọn chữ nàng dâu
Thấy chồng quý yêu trèo ngược lên đầu
Con nhỏ bỏ bê không thương không xót.
Đời đàn bà vốn hay phận bạc
Lỡ một lần sao chẳng biết nâng niu
Hạnh phúc rất xa cũng rất mĩ miều
Em đã có!!! cớ sao không trân trọng????
Hạnh Nguyên: 26-12-2016