MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

30/10/16

HỒ GƯƠM MÙA THU

HỒ GƯƠM MÙA THU

Gió lạnh chớm về Hà Nội mưa
Súng sính áo khăn co ro trùm đụp
Hồ gươm xanh không còn thấy nắng
Rặng liễu ven hồ thả dáng lơ thơ

Gió lạnh chớm về ghé má hứng mưa
Gieo nhẹ xuống từng viên sỏi nhỏ
Chiều ven hồ hưu hưu cơn gió
Lạnh đầu mùa khép nhẹ mắt nghe mưa

Hạnh Nguyên:30-10

16/10/16

THÁNG MƯỜI

THÁNG MƯỜI 

Đã bắt đầu có những hạt mưa bay 
Tháng mười rồi thu không còn thắp lửa 
Heo may cũng đang về gõ cửa 
Nước ven hồ chiều gợn sóng lăn tăn 

Tháng mười về mùa thu cũng dần tàn 
Những chiếc lá đã bắt đầu vàng úa 
Sương giăng mờ những hàng liễu rủ 
Tháp rùa nghiêng soi in bóng dưới hồ 

Tháng mười về tháng của những vần thơ 
“Xanh xanh thắm bầu trời xanh Hà Nội” 
Ta bên nhau qua mùa thu rất vội 
Vẫn buộc ràng câu nghĩa nặng tình thâm 

Tháng mười rồi nào ai nhớ ai không
 Ai sẽ lại tặng ai chiếc khăn mầu gió ấm 
Khi mùa đông đang dần về rất đậm 
Giã biệt tháng mười tất tả trả hư không!!!! 

Hạnh Nguyên: 16-10-2016

.
.
.