MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

30/10/15

MẮT THU

MẮT THU

















Thu mắt khép sương giăng mờ khắp chốn 
Sợi gió buồn len lén gọi heo may 
Mỏi mong chờ hơi ấm một vòng tay 
Quàng lên tóc cho tàn thu bớt lạnh 

Thu mắt vẽ cánh đồng xa nắng nhạt 
Khóm sen tàn vài phiến lá vàng lay 
Trên tầng không đôi cánh nhạn lẻ bầy 
Chao nhẹ xuống mặt hồ xanh xao động 

Thu mắt ướt nhìn con đường vàng rực
 Lá cuối mùa xào xạc đuổi theo nhau 
Dòng sông quê qua mùa lũ thay mầu 
Xanh ngăn ngắt in bóng thuyền neo đậu 

Thu mắt dõi theo cành me cành xấu 
Ánh tà dương vuốt nhẹ má nàng thơ 
Lỡ lạc nhau từng phiến lá thẫn thờ 
Gieo nỗi nhớ trong mắt thu vời vợi

Hạnh Nguyên: 10/15

20/10/15

CHỚM THU

CHỚM THU

Chớm thu lành lạnh nỗi sầu
Mưa rơi mỏng mảnh đục ngầu mắt ai
Mây chiều nhạt, nắng thu phai
Mênh mang gió hát qua vai thiên đường

Chớm thu sương vắt phố phường
Con chim lạc giọng vô thường khúc ca
Tìm về chốn cũ phôi pha
Để nghe nước mắt vỡ òa pha lê

Chớm thu cỏ ướt ven đê
Đường xưa lạc bước người về chốn nao
Cánh chim bạt gió nghiêng trao
Hồn thu trong tiếng ca dao vọng về

Chớm thu sực tỉnh cơn mê
Bàn chân tê buốt lối về lá rơi
Người đi lẻ bóng mình tôi
Bóng thu ôm bóng phai phôi nỗi buồn

Hạnh Nguyên: 14/8/2012

.
.
.