MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

1/6/14

LỤC BÁT MÙA HÈ

ĐẦU HÈ 



Đầu hè rộn rã tiếng ve 
Trên cành phượng vĩ hoa khoe sắc hồng
Mùi thơm lúa chín xao lòng 
Cánh đồng mùa gặt hương nồng nàn bay 

 Tháng năm nắng đổ triền cây 
Ủ cơn mưa hạ chiều nay ngập đường 
Ngõ xưa lá rụng còn vương 
Tầm xuân qua hạ đã nhường màu xanh 

Lục bình phớt tím dập dềnh 
Bên tường lửa lựu cháy miền ước mơ 
Đòng đong cân cấn phất cờ 
Lượn vùng nước chảy đón đưa nhân tình 

Em cười đỏ mọng môi xinh 
Mắt đen em liếc ra hình mũi tên 
Hè sang đổ quán siêu đình 
Tháng năm nắng dãi phiêu linh đất trời 

Hạnh Nguyên: 1/6/14

.
.
.