MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

22/3/14

BUÔNG TAY

BUÔNG TAY 

Thôi được rồi anh hãy cứ đi đi 
Dấu yêu cũ xin hãy đừng nhớ nữa 
Lời đã hứa cũng xin đừng trăn trở 
Lỡ quên rồi có lấy lại được đâu 

Thôi được rồi! nếu hạnh phúc bền lâu! 
Hãy coi “chuyện chúng mình” chưa bao giờ có thật 
Hãy vui vẻ như là ngày duy nhất 
Được bên ai say đắm chiếc hôn nồng 

Thôi được rồi dẫu chẳng hết chờ mong 
Cũng không phải đã quên lời hẹn ước 
Đời khôn dại lỡ làng ai biết được 
Níu giữ làm sao cành hoa héo cuối mùa!? 

 Thôi được rồi cũng xin đừng tiễn đưa 
Em sẽ đến nơi hoang tàn vắng lạnh 
Dẫu đêm tối, dầu bão giông cô quạnh 
Bởi đoạn cuối con đường em đâu thể cùng anh 

 Thôi được rồi tình yêu rất mong manh 
Em không giữ được trái tim anh quá chật 
Trong tim ấy em chẳng là duy nhất 
Nên dằn lòng đau đớn để buông tay 

 Thôi được rồi từ biệt nhé đắng cay 
Nơi vườn cũ tầm xuân không còn nữa 
Và tình yêu cũng chẳng còn rực lửa 
Nên chớ ngập ngừng cất gánh nặng mà đi !!!. 

Hạnh Nguyên:20/3/14 



14/3/14

ĐÂU RỒI MÁI TÓC NGÀY XANH

ĐÂU RỒI MÁI TÓC NGÀY XANH
 ( Cho một ngày sinh )

Đã bạc mất rồi mái tóc của ngày xanh
Gương mặt thân quen hằn vết nhăn năm tháng
Mỗi năm qua đi mối mùa xuân đến
Mỗi độ tháng ba về hoa gạo cháy lòng ai

 Không có gì tặng cho anh ngày mai
Cuộc đời em là chuỗi dài thương nhớ
Anh chẳng cần đâu một trái tim dang dở
Cứ đượm nỗi buồn của một thủa đau thương

 Bài thơ dài em viết tặng cho anh
Sao cứ nói mãi những lời xưa cũ
Chẳng còn những đắm say ,dấu yêu bụi phủ
Cảm xúc nhạt nhòa khao khát cũng ngủ quên

 Đã bạc mất rồi mái tóc của anh
Chợt lấp lánh làm con tim buốt nhói
Từng sợ tóc cứ như là dấu hỏi
Sao chẳng thể làm gì cho hạnh phúc điền viên

 Muốn dành tặng anh một phút bình yên
Chỉ có riêng mình thôi ngắm trời xuân xanh thắm
Để được nói thì thầm một câu thôi ‘thương lắm”
Mái tóc nhuộm màu khi năm tháng dần qua.

 14.3

.
.
.