MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

19/12/13

LẠI MỘT MÙA HOA CẢI ĐI QUA

Kính tặng Các anh những người Lính Cụ Hồ


 LẠI MỘT MÙA HOA CẢI ĐI QUA

 Em không kể với anh về mùa hoa cải
Về những người vợ trông chồng ngoài nơi biên ải
Em không kể với anh về nỗi buồn tê tái
Khi tiền người ra đi mắt ướt lệ nhoà

 Bao mùa hoa cải đã trôi qua
Bao mùa xuân đã trở lại
Những con đường của các chàng trai ra trận
Ngày xưa giờ đã trải nhựa rộng dài

Trước ngôi nhà của em khi còn bé dại
Từng đoàn xe đưa bộ đội qua làng
Áo màu xanh quấn lá ngụỵ trang
Rung rinh sau lưng với bài ca người Lính

 Tuổi trẻ ngày xưa đẹp gì bằng con đường ra trận
Lung linh dưới nắng chiều bàn chân bước hiên ngang
Em không kể với anh về người mẹ Việt Nam
“Ba lần tiễn con đi hai lần khóc thầm lặng lẽ”

 Mùa hoa cải trên sông vẫn nở vàng như thế
Có bao chàng trai đã lỡ hẹn trở về
Hoa vẫn nở vàng bến bãi triền đê
Cuộc sống mới vang tiếng cưới giòn giã

 Vẫn còn đây những mối tình cao cả
Dâng trọn tuổi thanh xuân cho người Linh năm nào
Em chỉ kể với anh về lòng tự hào
 Của thế hệ cháu con trước tân hồn người Lính

 Hiên ngang trước quân thù chẳng một giây bịn rịn
Gìn giữ muôn đời từng tấc đất cha ông.
Không màng vinh quang ngày trở lại chỉ mong
Dưới gốc đa làng là cô gái ngày xưa đón đợi .

Hạnh Nguyên: 20/12/13

9/12/13

MÙA THƯƠNG

MÙA THƯƠNG 


Cái mùa thương nhớ qua mau 
Sương rơi ướt lạnh nát nhàu bến mơ 
Một thương dãi gió dầm mưa 
Hai thương đi sớm về trưa chạnh lòng 

Tháng ngày duyên nợ long đong 
Thuyền chưa cập bến đã dong buồm rồi 
Cánh cò lạc lối chơi vơi 
Đẩy đưa cõi mộng về nơi xa tràng 

Nhớ nhau hẹn ước đa đoan 
Lần theo kỷ niêm qua sang thăm người.
Cái mùa thương nhớ xa rồi 
Thu đi trong dạ bồi hồi xôn xao 

Heo may lướt nhẹ má đào 
Dường như cánh nhạn thủa nào qua đây
Nhẹ bàn tay lựa bàn tay 
Gói mùa thương nhớ nồng say vào lòng. 

Hạnh Nguyên 9/12/13

 

.
.
.