LẠI MỘT MÙA HOA CẢI ĐI QUA
Em không kể với anh về mùa hoa cải
Về những người vợ trông chồng ngoài nơi biên ải
Em không kể với anh về nỗi buồn tê tái
Khi tiền người ra đi mắt ướt lệ nhoà
Bao mùa hoa cải đã trôi qua
Bao mùa xuân đã trở lại
Những con đường của các chàng trai ra trận
Ngày xưa giờ đã trải nhựa rộng dài
Trước ngôi nhà của em khi còn bé dại
Từng đoàn xe đưa bộ đội qua làng
Áo màu xanh quấn lá ngụỵ trang
Rung rinh sau lưng với bài ca người Lính
Tuổi trẻ ngày xưa đẹp gì bằng con đường ra trận
Lung linh dưới nắng chiều bàn chân bước hiên ngang
Em không kể với anh về người mẹ Việt Nam
“Ba lần tiễn con đi hai lần khóc thầm lặng lẽ”
Mùa hoa cải trên sông vẫn nở vàng như thế
Có bao chàng trai đã lỡ hẹn trở về
Hoa vẫn nở vàng bến bãi triền đê
Cuộc sống mới vang tiếng cưới giòn giã
Vẫn còn đây những mối tình cao cả
Dâng trọn tuổi thanh xuân cho người Linh năm nào
Em chỉ kể với anh về lòng tự hào
Của thế hệ cháu con trước tân hồn người Lính
Hiên ngang trước quân thù chẳng một giây bịn rịn
Gìn giữ muôn đời từng tấc đất cha ông.
Không màng vinh quang ngày trở lại chỉ mong
Dưới gốc đa làng là cô gái ngày xưa đón đợi .
Hạnh Nguyên: 20/12/13